Tìm kiếm: Video    Nhạc Mp3    Tin tức

Trang Tin Tức

Dành cho QC:
Thà rằng chia tay
Anh chị lấy nhau sau 4 năm yêu cháy bỏng. 1 năm sau chị sinh con trai. Ai nấy đều mừng và ngưỡng mộ hạnh phúc của họ. Con trai tròn 3 tuổi, anh được thăng chức, là trưởng đại diện chi nhánh của công ty phía Nam.
 
Anh và chị đều mừng lắm vì con đường công danh sự nghiệp của anh ngày càng tiến triển, kinh tế gia đình cũng khấm khá hơn. Chị chấp nhận hy sinh vợ xa chồng, con xa bố. Anh nói đợi công việc ổn định ít lâu anh sẽ đón hai mẹ con vào.

 

Tuy nhiên sóng gió gia đình cũng nảy sinh từ cái sự thăng tiến và xa cách đó. Ai rồi cũng sẽ nghĩ, đàn ông thành đạt, phong độ, lại xa vợ như anh sẽ dễ sa ngã. Thế nhưng, mọi lỗi lầm lại xuất phát từ phía chị.

 

Chị gặp kẻ thứ ba tại một hội nghị của tổng công ty. Anh ta kém xa chồng chị về mọi mặt. Không cao ráo và phong độ, không ăn nói nhẹ nhàng có duyên, cái vẻ lạnh lùng cao ngạo của anh ta đôi lúc làm chị thấy không ưa. Ngay từ lần gặp đầu tiên, câu nói của anh ta đã làm chị “tổn thương” đến mất ăn mất ngủ. Khi biết chị đã có chồng và có con trai 3 tuổi dù mới ở tuổi 26, anh ta đã buông lời nhận xét khiếm nhã: “Không xinh, không tài đương nhiên phải lấy chồng sớm. Vài tuổi nữa, ai nhòm...”.

 

Câu nói ấy đã chạm tự ái của chị. Chị tự nghĩ mình dù không “nghiêng nước, nghiêng thành” nhưng cũng chẳng đến nỗi ai chê xấu. Chị không tài ba xuất chúng nhưng trong tổng công ty này không ai dám xem chị là năng lực thấp kém. Để chứng tỏ cho anh ta biết chị cũng chẳng thua kém ai, chị chú ý ăn mặc và trang điểm đẹp hơn, đặc biệt là mỗi lẫn xuất hiện trước mặt anh ta. Chị làm việc nhiệt tình chưa từng có để cho anh ta thấy chị không phải là người không có tài.

 

Thế rồi, chị nghe đâu anh ta bảo những người như chị làm gì biết nội trợ, chỉ giỏi hàng quán, rằng chị phải “nâng cấp” nhiều hơn nữa mới có thể giữ được chồng. Chị chứng tỏ cho anh thấy tài nội trợ của mình bằng những lần mời cơm tại nhà. Ban đầu chị còn mời một vài người bạn nữa đến, dần dà dù mọi người bận không tới được, chị vẫn nấu cơm, cắm hoa để mời một mình anh ta. Từ thái độ lạnh lùng, chọc tức, anh ta chuyển sang biết nói lời dịu dàng, biết gửi những lời ngọt ngào khi bắt đầu một ngày mới, biết gửi những mẩu chuyện hài hước khi chị mệt mỏi. Cứ như thế họ đi quá đà lúc nào không hay.

 

Một lần vào dịp sinh nhật chị, để tỏ lòng cảm ơn những bữa cơm chị nấu, anh ta tự tay chuẩn bị một bữa tiệc chỉ có hai người trong một khung cảnh lãng mạn tại chính nhà riêng của chị. Thật không may, chồng chị vì muốn chị bất ngờ, đã về vào đúng ngày sinh nhật vợ. Một trận ẩu đả diễn ra giữa hai người đàn ông. Chị xấu hổ không dám nhìn mặt chồng, bỏ về nhà ngoại. Lòng chị ngổn ngang. Những ngày sống nhà bố mẹ đẻ chị mới biết mình vẫn còn yêu chồng, yêu gia đình lắm. Chuyện với kẻ thứ ba chỉ là một phút hiếu thắng và yếu lòng. Chị không muốn mất anh, không muốn mất gia đình, không muốn bố mẹ hai bên phải buồn, không muốn anh chị em chồng xa lánh...

 

Thế rồi chồng chị xuất hiện, ôm lấy chị với giọng dịu dàng: “Về nhà mình đi, bố con anh cần em. Anh không cần danh vọng nữa”. Không nói được thành lời nhưng tự đáy lòng mình, chị biết ơn chồng vô hạn. Chị biết rằng cái tội ngoại tình là cái tội nặng lắm, không phải người đàn ông nào cũng dễ dàng bỏ qua. Từ hôm đó, chị càng thấy mình cần phải hết lòng, toàn tâm, toàn ý với gia đình.

 

Nhưng cũng bắt đầu từ đó, chồng chị thường xuyên về khuya trong tình trạng say mèm, có nhiều hôm anh không về và không báo cho chị một tiếng. Lên tiếng trách chồng ư? Chị còn tư cách gì để trách cứ? Có những hôm anh say, lảm nhảm những câu làm chị chết lặng: “Tưởng rằng đoan chính lắm, ai ngờ lăng loàn cũng thua ai”.

 

Chị biết rằng đó không phải câu nói vô tri của kẻ say, mà anh đang mượn rượu để đay nghiến chị. Còn rất nhiều lần khác, không biết vô tình hay cố ý, anh đều chạm vào nỗi đau và tủi hổ của chị như để hả dạ. Ngay cả chuyện vợ chồng, đến cả tháng trời anh chẳng thèm động vào người chị. Có những lần chị chủ động âu yếm chồng nhưng anh đều gạt ra. Chị nhẫn nhịn trong dằn vặt và đau khổ vì biết rằng đã nợ anh quá nhiều.

 

Một năm trôi qua, đúng dịp kỷ niệm 5 năm ngày cưới, anh đưa chị lá đơn li hôn. Anh nói anh biết chị đã cố gắng rất nhiều, anh cũng đã cố gắng để tha thứ, nhưng anh không thể nào gần gũi chị được, vì cứ bên nhau anh lại hình dung ra cái cảnh chị trong vòng tay người đàn ông khác. Anh không thể vượt qua.

 

Sau nhiều ngày suy nghĩ, cuối cùng chị đồng ý ký vào lá đơn li hôn. Chị đã níu kéo nhiều, dằn vặt nhiều nhưng rồi chị hiểu, không phải cái gì vỡ cũng hàn gắn lại được.

 

Lan Tường 


Tin đã cập nhật trước đó
   Cậu bé 5 tuổi bị...
Một cậu bé 5 tuổi ở Côn Minh, Vân Nam, Trung Quốc, vì tò mò đã nhảy vào bồn cầu...

   “Số lạ”
Vợ được công ty thưởng cho một cái điện thoại kèm sim số mới. Dùng “hai tay hai súng” được...

   Mẹ chồng kể khổ
Ngủ dậy, Liên đã thấy mẹ chồng cau có. Vừa quét nhà, mẹ chồng vừa than thở: “Làm dâu bây...

   Những trò lợi dụng của...
Đa số họ biết yêu bằng trái tim thực sự, nhưng vẫn có không ít gã sở khanh tiếp cận...

   Vợ chồng son đừng quyết...
“Em biết không, người dậy sớm là người nhặt được vàng. Vàng ở đây là không gian trong lành, yên...

   Yêu: 4 kiểu chia tay...
Kiểu 1: “Không ai bỏ ai” - Tức là cuộc chia tay này được sự đồng thuận của cả hai...

   Đôn đáo tìm Oshin sau...
"Oshin về quê ăn Tết không lên nữa, cu Nhái 17 tháng chưa cho đi lớp được, bà nội lại...


 

© 2003 - 2004 Bản quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam - http://www.lmvn.com
®Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này

Mua bám tiệm Nail, Cần thợ Nail, BáoNail

Return to top