Anh bật cười vì sở thích của cô tình nhân đáng yêu. Cô ấy đúng là người sành điệu, đồ trang sức do cô chọn vừa thời thượng lại cũng rất hợp mốt, chả bù cho vợ anh. | |
Sau bữa cơm tối, điện thoại bất chợt réo, anh liếc qua số điện thoại gọi đến, rồi làm như vẻ không có chuyện gì lẳng lặng ra phòng khách nghe máy. Giọng người tình của anh nũng nịu trong điện thoại: “Mai là sinh nhật em rồi cưng, anh tặng cho em một chiếc nhẫn kim cương được không?”. Anh nhìn xung quanh thì thào từng tiếng: “Chẳng phải anh mới tặng em một chiếc nhẫn hồng ngọc hay sao?”.
Giọng cô tình nhân lại thỏ thẻ mật ngọt: “Anh không biết à? Kim cương mới là biểu tượng cho tình yêu vĩnh cửu. Anh có yêu em không thế?”. Anh thở dài nói thật khẽ: “Được rồi, được rồi, mai anh sẽ mua cho em, thế nhé cưng!”.
Gác điện thoại rồi, anh khẽ lắc đầu nhưng cũng không khỏi bật cười vì sở thích của cô tình nhân bé nhỏ đáng yêu. Cô ấy đúng là người sành điệu, đồ trang sức cô chọn vừa thời thượng lại cũng rất hợp mốt, mỗi lần đeo lên trông cô càng thêm xinh đẹp lộng lẫy. Rồi anh lại ngán ngẩm khi nghĩ đến người vợ có phần quê mùa thô kệch của mình.
Thời đại nào rồi mà vợ anh vẫn chỉ thích mua vàng ta. Mỗi lần anh ngỏ ý mua đồ trang sức tặng vợ, cô ấy lúc nào cũng chỉ một mực muốn mua nhẫn hoặc dây chuyền vàng ta, vừa to vừa thô. Vậy mà dù anh nói thế nào vợ anh từ trước đến nay cũng một mực không thay đổi.
Tối hôm sau, anh tổ chức sinh nhật cho cô tình nhân trẻ trong một khách sạn sang trọng và trang trọng tặng cô chiếc nhẫn kim cương tuyệt đẹp, đắt tiền. Nhìn nụ cười mãn nguyện và ánh mắt lúng liếng đưa tình của nàng, lại ngắm chiếc nhẫn lấp lánh đeo lên ngón tay thon dài trắng muốt, anh cảm thấy hạnh phúc và không khỏi tự hào vì có một người tình xinh đẹp như cô ở bên. Cả buổi hôm đó, anh ngồi gắp thức ăn cho cô và nhìn cô say mê ăn hết món này đến món khác như một đứa trẻ. Chiếc nhẫn trên tay cô tình nhân bé bỏng lấp lánh nhảy múa sinh động theo từng nhịp đũa...
Vài hôm sau là đến sinh nhật của vợ, anh lại dẫn cô ấy đến một cửa hàng trang sức đắt tiền để mua một món quà dành cho vợ như mọi năm. Nào ngờ vợ anh vẫn chọn sợi dây chuyền vàng ta vừa to vừa thô kệch giống như một sợi xích hơn là để dành cho người đeo. Anh thất vọng nhìn người vợ quê mùa vốn dĩ không có một chút thẩm mỹ về cái đẹp.
Tối hôm đó, anh cũng dẫn vợ đi ăn ngay tại khách sạn sang trọng hôm trước. Vợ anh chọn toàn những món ăn anh thích và không ngừng gắp thức ăn vào bát giục anh ăn. Nhưng cứ nhìn chiếc dây chuyền thô kệch trên cổ vợ, anh không thể nào cảm thấy vui vẻ lên được, lại nhớ đến cô tình nhân xinh đẹp và sành điệu của mình, trong lòng anh càng thêm chán nản với người vợ hiện tại.
Ngay hôm sau, khi gặp cô tình nhân, anh đem chuyện vợ mua dây chuyền vàng ta kể cho cô ấy. Cô tình nhân cười phá lên chế giễu. Cô giục anh mau chóng li dị vợ và nói vợ anh như thế không thể xứng đáng đứng bên cạnh ông chủ tầm cỡ như anh. Chỉ có cô mới hiểu được anh mà thôi...
Thật chẳng ngờ, thời gian sau đó, giá cả thị trường biến đổi, công ty của anh không tiêu thụ được hàng dẫn đến nợ nần chồng chất, thậm chí còn không đủ tiền để trả lương cho nhân viên. Phút chốc, anh thành kẻ kiệt quệ, trắng tay. Trong lúc khốn quẫn nhất, anh đến tìm cô tình nhân mong tìm lại chút bình yên thì không ngờ cô ta hay tin anh sắp phá sản phũ phàng quay lưng bỏ anh để chạy theo một đại gia khác. Anh sững sờ đau đớn.
Khi công ty đang đứng trước bờ vực phá sản thì đột ngột một hôm, vợ đưa cho anh một chiếc túi đựng đầy tiền mặt. Anh kinh ngạc nhìn vợ, không hiểu cô ấy lấy đâu ra nhiều tiền như vậy thì vợ anh bình thản trả lời: “Em đem bán tất cả đồ trang sức mà từ trước đến nay anh mua cho em được khoản tiền này, anh cầm lấy để lo nợ nần trước mắt. Sở dĩ em thường xuyên mua nhẫn hay dây chuyền vàng ta là vì nó luôn giữ được giá trị vốn có của nó. Kim cương, hột xoàn tuy đẹp nhưng khi cần không thể đổi được nhiều tiền để dùng. Em muốn mua vàng cũng coi như là một khoản tiết kiệm cho anh khi cần thiết”.
Những lời vợ nói như sét đánh ngang tai khiến anh xúc động trào nước mắt. Trong lòng anh hối hận muôn phần... Rất nhanh sau khi trả được nợ nần từ số tiền của vợ, anh dần vực dậy công ty của mình và lấy lại được mọi thứ. Sau lần đó, anh tỉnh ngộ ra nhiều điều và tự thề với bản thân sẽ thay đổi, không bao giờ phản bội vợ nữa.
Vào sinh nhật năm nay của vợ, anh trang trọng tặng cô một chiếc nhẫn thật lớn khắc dòng chữ: “Vợ quý như vàng” để luôn nhắc nhở anh rằng: Chỉ có vợ mới chính là người mà anh trân trọng nhất!
Theo PNVN |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|