Tôi đang chuẩn bị làm cha một bé trai, nhưng trong lòng không lúc nào vui. Tôi luôn có cảm giác sợ vợ, không muốn gặp mặt dù cô ấy đang mang thai. | |
Tôi và cô ấy không hợp nhau. Từ lời nói, suy nghĩ, quan hệ xã hội, gia đình hai bên… chúng tôi đều khác nhau. Tôi luôn khổ sở vì những suy nghĩ sai lệch của cô ấy.
Vợ tôi hay ghen, mù quáng đến không phân biệt trắng đen, phải trái. Cô ấy có thể ghen với cả đứa bé gái hay một bà già đáng tuổi bà nội mình, ghen với tất cả những người xung quanh tôi, kể cả đàn ông! Tôi không thể tin nổi điều đó. Cô ấy luôn nghĩ chồng mình là người đẹp trai, ăn nói có duyên đến nỗi tất cả phái nữ khi gặp đều thương tôi. Cô ấy luôn cho rằng tôi là người lăng nhăng, đa tình, mặc dù tôi đã chứng minh mình hoàn toàn trong sáng trong 2 năm chung sống.
Vợ tôi không biết cách sử dụng tiền, có bao nhiêu cô ấy xài hết, dù luôn nói mua cho con.
Trong quan hệ xã hội, cô ấy không muốn giao tiếp với ai, luôn nói xấu người khác, tính rất khó chịu. Vợ tôi cũng không muốn cho chồng quan hệ với bất cứ người nào mà cô ấy cho là người xấu.
Với gia đình bên chồng thì quá tệ. Cô ấy luôn cho rằng mẹ chồng không thương mình, em chồng không thích mình, kể cả đứa em gái mới 12 tuổi. Cô ấy khinh gia đình tôi nghèo, không bao giờ ăn cơm nhà chồng, cho là mẹ tôi nấu cô ấy không ăn được!
Tôi và vợ luôn cự cãi nhau. Vợ tôi luôn nói đến ly dị, nhưng khi tôi đặt vấn đề, cô ấy lại khóc lóc năn nỉ, tình trạng như thế diễn ra đều đặn. Có lúc tôi nghĩ và chửi cô ấy bị “khùng” (vì tôi quá tức giận với những trò con nít đó). Vợ tôi nói tôi không thương vợ, rồi chửi rủa đứa con trong bụng, đôi lúc còn đánh vào bụng mình.
Tôi luôn có chí cầu tiến, cô ấy lại nói tôi đang âm mưu bỏ cô ấy, đang chứng tỏ cho những người phụ nữ xung quanh biết tôi giỏi giang. Tôi đi làm về, cô ấy kiểm tra tất cả các số điện thoại gọi đi, gọi đến rồi điện thoại hoặc nhắn tin cho họ hỏi tùm lum. Riết rồi bạn bè trở nên xa lánh, không ai dám chơi với tôi vì sợ cô ấy.
Còn rất nhiều điều tôi không thể chấp nhận được ở vợ mình. Tôi bị bệnh ung thư cột sống, không thể quan hệ vợ chồng thường xuyên để tránh bệnh phát triển, cô ấy nói tôi có người khác nên chán vợ, trong khi cô ấy “rất mạnh”. Giờ tôi không còn cảm giác yêu đương với cô ấy nữa.
Tôi rất sợ cô ấy. Sợ đến nỗi không muốn gặp mặt, thậm chí gọi điện. Hình như tôi đang bị trầm cảm.
Theo Nguyễn Trung Phụ nữ |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|