Sáng nay đi làm bằng xe buýt…Tình tính tang cuốc bộ từ chợ Bến Thành đến công ty. Cái ba lô cứ nhảy nhót không yên trên lưng mình. Chắc nó cũng nôn nao đến ngày cuối tuần để không phải làm việc nữa. | |
À, chính xác là cái máy tính không chịu yên. Cuối tuần, nó sẽ không phải chạy mấy chương trình khô khan, chán ngắt, toàn là code, fix, error, solution, problem. Hờ hờ… cuối tuần nó sẽ được đắm chìm trong những bản tình ca mơ mộng, những bộ phim lãng mạn, hài hước, hoặc phiêu lưu, vân vân và vân vân… Tuyệt không? Và nếu như mình đi nhà sách, siêu thị hay đi chơi cầu lông, nó sẽ có thể ngủ ngon lành dưỡng sức cho một tuần mới. Ai bảo làm máy tính không sướng chứ? Và sáng nay trên đường đi làm mình cũng đã gặp… Một người đàn bà… Bán tàu hũ… Dì ngồi trên vỉa hè bên gánh tàu hũ nghi ngút khói. Đã gần 9 giờ sáng. Con đường này có nhiều văn phòng, công ty nhưng giờ này hầu như mọi người cũng đã yên vị làm việc. Gần đó có mấy nhóm đàn ông tụm lại uống café, bình luận rôm rả đủ thứ chuyện trên đời. Bình thường thôi, ngày nào mình cũng thấy. Nhưng đàn ông, có bao giờ ăn tàu hũ, nhất là tàu hũ vỉa hè. Người đàn bà ngồi đó, lọt thỏm giữa hai thúng hàng, tách biệt hoàn toàn với dòng xe cộ xô bồ trước mặt. Và … xa lạ với đám đàn ông kia. Bước chân mình không còn nhanh nhẹn nữa, cái ba lô cũng thôi nhảy nhót. Chưa bao giờ mình gặp dì. Có lẽ dì mới tới đây bán lần đầu. Có lẽ dì bán hàng từ sáng sớm và sẽ bán tới trưa. Dì ngồi đó. Một mình. Không có ai mua. Nếu là giờ ăn trưa thì có thể sẽ khác. Mình đi qua rồi nhưng không hiểu sao lại quay trở lại. Rõ ràng lúc đó mình không cần mua đồ ăn sáng, mình cũng không thể mua để để dành đến trưa mà… - Bán cho con một ly đi dì. Nhìn đôi bàn tay sần sùi, thô kệch, chiếc nón lá không che hết mái tóc muối tiêu, bất giác sống mũi mình cay. Mình nhớ đến mẹ. Mình muốn hỏi dì một câu gì đó… nhưng rồi lại thôi. Sau khi trả tiền xong mình đi thật nhanh. Có lẽ mình đã lo ngại quá rồi. Đám đàn ông ngồi uống café bên đường chắc chắn không nhìn thấy mắt mình đỏ hoe. Họ còn bận bàn tán về giá cổ phiếu, về bóng đá và nhiều việc lớn lao khác… Không ai bận tâm đến một người đàn bà bán tàu hũ bên vỉa hè. Ngày mai cuối tuần, mình không phải đi làm, nhiều người cũng không phải đi làm. Người đàn bà sẽ bán tàu hũ cho ai. Dã Quỳ Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|