Tìm kiếm: Video    Nhạc Mp3    Tin tức

Trang Tin Tức

Dành cho QC:
Cà phê kem
Sáng thức dậy, việc đầu tiên là nó gửi một tin nhắn cho anh. Đã ba ngày nay tin nhắn cứ đều đặn gửi đi, nhưng đợi mãi nó cũng không nhận được một tín hiệu trả lời.
Thứ Sáu, 18/11/2011 - 19:07

Cà phê kem
(Dân trí) - Sáng thức dậy, việc đầu tiên là nó gửi một tin nhắn cho anh. Đã ba ngày nay tin nhắn cứ đều đặn gửi đi, nhưng đợi mãi nó cũng không nhận được một tín hiệu trả lời.
Nó hiểu cảm giác hiện tại của anh, biết rằng mình đã làm anh buồn nhiều lắm. Nhưng quá khứ có lúc giống như một sự ám ảnh, câm lặng và dai dẳng, khiến đôi khi ta cứ phải nhớ.
 

 

Nó yêu anh, là sự thật. Nó đã từng yêu Duy, đó cũng là sự thật. Chia tay gần hai năm rồi, cái thứ tình cảm của nó đối với Duy bây giờ có lẽ chỉ gọi tên là tình bạn. Mà không, có lẽ nó hơn tình bạn một chút, nhưng chỉ một chút thôi. Vì nó có bao giờ nhớ về những đứa bạn giống như cái cách mà thỉnh thoảng nó nhớ đến Duy đâu. Nhưng tuyệt đối đó không thể là tình yêu.

 

Ba ngày trước, anh tới đón nó đi chơi. Nó hí hửng, vui ra mặt. Ngồi phía sau xe anh, miệng nó cứ liến thoắng không ngơi. Anh bảo hôm nay sẽ đưa nó đến một nơi hay lắm, chỗ này anh mới khám phá ra thôi. Nó cố hỏi cho bằng được để thỏa cái tính tò mò. Nhưng anh cứ dùng mãi cái điệp khúc: “Bí mật!”, lại còn nháy mắt cười với nó qua gương chiếu hậu nữa chứ. Đã vậy thì thôi, nó chẳng thèm hỏi nữa.

 

Anh đỗ xịch xe máy trước cửa một quán cà phê. Ngước nhìn lên tấm biển hiệu, tim nó bỗng giật thót. Chỗ này trước đây nó đã tới rồi, khá nhiều là đằng khác. Nó định khoe với anh, nhưng nếu vậy thì chắc chắn anh sẽ hỏi: “Em đến cùng ai thế?”, rồi anh sẽ buồn cho mà xem. Nó quyết định vẫn tỏ vẻ hào hứng, theo anh đi vào.

 

Nó trố  mắt nhìn ly cà phê kem mà chị phục vụ vừa đặt trước mặt. Thì ra trong lúc nó chạy đi rửa tay, anh đã gọi giúp đúng món khoái khẩu của nó. Anh còn nhăn nhở: “Cà phê kem ở đây là ngon nhất quả đất đó, em cứ từ từ mà thưởng thức, hôm nay anh đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị em cho rỗng túi rồi”. Nó chỉ đáp lại anh bằng một nụ cười gượng gạo.

 

Ngày xưa, lần nào cùng Duy tới đây nó cũng chỉ gọi một món duy nhất, đó là cà phê kem. Mà cũng ngồi đúng cái bàn này thì, vì từ đây có thể nhìn được ra công viên. Đã hai năm rồi nó không tới, vậy mà cảnh vật dường như chẳng thay đổi chút nào. Bất giác, nó nhớ đến Duy. Nó hình dung ra cảnh tượng Duy vẫn thường cướp ly của nó đòi đổi, chỉ vì nó còn nhiều kem hơn. Nghĩ đến đây, môi nó chợt mím lại. Nó lắc lắc đầu cố xua đuổi hình ảnh ấy ra khỏi trí óc.

 

Anh miết ngón tay trỏ xuống mặt kính, tỏ ra thích thú khi nghịch ngợm với vệt nước nhỏ chảy ra ở đáy chiếc cốc. Anh dùng nó để vẽ đủ thứ hình thù. Nó ngạc nhiên vì lần đầu tiên thấy anh làm như thế. Môi nó lại mím vào, đôi mắt như trôi về một miền xa xôi nào đó. Ngày xưa, Duy luôn thích trò ấy.

 

“Mình về thôi, Duy!”. Câu nói buột khỏi miệng rồi, nó mới kịp nhận ra là mình vừa nói gì. Anh yên lặng nhìn nó vài giây, rồi đứng dậy bước ra về. Đợi nó ngồi ngay ngắn trên xe xong, anh nổ máy. Anh đưa nó đến trước cổng nhà và lập tức quay xe về, vẫn yên lặng.

 

Nó biết nó sai, biết nó đã làm anh buồn, thế là nó nhắn tin xin lỗi. Nó yêu anh lắm, cũng đã cố gắng rất nhiều để quên hết tất cả kỷ niệm về Duy. Nhưng trái tim vẫn luôn có cái lý của riêng nó. Thỉnh thoảng nó vẫn cứ đập sai một nhịp khi bắt gặp những thứ có hình thù giông giống “ngày xưa”. Nó biết anh không thích như thế. Lần này chắc anh giận lắm. Đã ba ngày rồi anh chẳng thèm liên lạc, chưa khi nào anh lại giận nó lâu đến vậy.

 

Buổi chiều đi làm về, nó uể oải dắt xe máy vào nhà. Chợt chuông điện thoại reo, là tin nhắn của anh. Nó vội vàng mở ra đọc: “Em và Duy giống như hai tia sáng trong chùm sáng phân kỳ vậy, ngày xưa đã từng có chung một điểm. Bây giờ tuy mỗi người đã đi theo một hướng khác nhau, nhưng có lẽ khoảng cách vẫn chưa đủ xa để không còn ảnh hưởng đến nhau nữa. Anh sẽ đợi. Nhưng, lần sau em nhớ đừng nhầm lẫn như vậy nữa đấy. Anh đã rất buồn…”.

 

Nó reo lên như vớ được của, vậy là anh đã tha lỗi cho nó rồi. Nó vội vàng chạy vào nhà, định sẽ ăn tối qua loa rồi lên phòng trang điểm thật đẹp. Nó đoán, tối nay thế nào anh cũng đến rồi đưa nó đi chơi.

 

Thu Hằng


Tin đã cập nhật trước đó
   Dâu nhà hàng xóm
Hè rồi, con được nghỉ, không phải kèm nó học, chị Thanh mới có thời gian chăm sóc bản thân....

   Phỏng vấn người “chuyên” làm...
Đó là một phụ nữ không giống một người phụ nữ có kinh nghiệm tình trường và rất thích quyến...

   Màng trinh mỏng, trách nhiệm...
Trót dại rồi mới hiểu cái trách nhiệm nặng nề của một người đàn ông khi yêu. Chưa bao giờ...

   Màng trinh mỏng, trách nhiệm...
Trót dại rồi mới hiểu cái trách nhiệm nặng nề của một người đàn ông khi yêu. Chưa bao giờ...

   Đọc lý lịch, phái đẹp...
Phái đẹp có thể nhận ra những anh chàng xấu trai chỉ nhờ đọc bản tự giới thiệu trên mạng...

   Bi kịch của những thiếu...
Trót ăn "trái cấm", rồi người chồng hờ cao chạy xa bay, nhiều chị em đành ngậm ngùi nuôi con...

   Cẩn trọng với hỏa hoạn...
Bếp ga không cháy, chị Hoa dùng bật lửa mồi, bất ngờ ngọn lửa bốc cao khiến cả chị cùng...


 

© 2003 - 2004 Bản quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam - http://www.lmvn.com
®Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này

Mua bám tiệm Nail, Cần thợ Nail, BáoNail

Return to top