Tìm kiếm: Video    Nhạc Mp3    Tin tức

Trang Tin Tức

Dành cho QC:
Khi nhà vợ thích
Nhìn mẹ vợ chở tới nhà bao nhiêu đồ trước sự dòm ngóm của hàng xóm, Đạt tức tối vô cùng. Giờ Đạt mới thấy, lấy vợ nhà giàu cũng lắm nỗi muộn phiền.
Thứ Năm, 01/12/2011 - 10:34

Khi nhà vợ thích "lấn sân"
Nhìn mẹ vợ chở tới nhà bao nhiêu đồ trước sự dòm ngóm của hàng xóm, Đạt tức tối vô cùng. Giờ Đạt mới thấy, lấy vợ nhà giàu cũng lắm nỗi muộn phiền.

 

Từ ngày lấy vợ về đến nay nhà Đạt như được trang hoàng lộng lẫy hơn bởi đủ thứ đồ đắt tiền, tiện nghi sang trọng. Tất cả là do nhà vợ “tặng” với lí do “Không muốn con gái khổ khi đi làm dâu”. Nhìn căn nhà chẳng mấy chốc được “lên đời” Đạt không hề thấy vui mà chỉ thấy bị coi thường.

 

Đạt sinh ra trong một gia đình bố mẹ làm công chức nên kinh tế cũng bình thường. Khác hẳn với nhà Duyên, bố mẹ làm ăn buôn bán nên trong nhà chẳng thiếu thứ gì. Ngày Đạt lấy Duyên, hai bên gia đình đều vui vẻ tác hợp cho đôi trẻ, chẳng ai nghĩ cái khoảng cách giàu nghèo lại sinh ra nhiều vấn đề khó chịu đến vậy.

 

Hôm cưới, bố mẹ Duyên trao cho con nào là dây chuyền, nhẫn, lắc tay... làm của hồi môn. Không chỉ vậy, ông bà còn tặng vài món “nho nhỏ” cho con rể để thể hiện tấm lòng. Trong khi ấy, gia đình Đạt không có nhiều, chỉ trao cho hai con chút ít gọi là chúc phúc. Cái sự đối lập ấy khiến nhà trai ai cũng khó chịu, cho rằng nhà gái hợm của, chơi trội làm mất mặt nhà trai. Ngay ngày cưới mối quan hệ thông gia đã có ấn tượng không tốt.

 

Những tưởng chỉ có vậy, ai dè ông bà còn thể hiện sự lắm tiền nhiều của trong suốt những ngày tháng con gái đi làm dâu. Sau hôm cưới, bố mẹ Duyên đến thăm gia đình thông gia. Mẹ Duyên ngồi nói chuyện một lát rồi xin phép đi thăm quan khắp nhà. Bà nhòm ngó, để ý đủ thứ. Một hồi sau, quay trở lại bàn, bà thưa chuyện: “Tôi thấy nhà mình bên này không có máy giặt và tủ lạnh, mà thiếu hai cái đó cuộc sống vất vả lắm. Xin phép ông bà, mai tôi cho người mang mấy thứ đó tới cho hai cháu, cho chúng nó có điều kiện hơn”.

 

Gọi là xin phép chứ mẹ Duyên đã sắp đặt cả rồi. Cũng vì mới mẻ nên bố mẹ Đạt cũng không muốn làm phật lòng gia đình thông gia. Hơn nữa, dù gì cũng là của hai ông bà bên ấy cho con, nên ra điều ngăn cản e rằng khó nói. Vậy là sáng hôm sau, mẹ Duyên thuê người chở đồ đạc tới nhà. Nhìn mọi người mang vác dưới sự chỉ đạo của mẹ vợ, hàng xóm nhà Đạt ai cũng xuýt xoa: “Thằng Đạt đúng là số được nhờ vợ, ai đời bố mẹ vợ sắm cho toàn đồ đắt tiền thế kia có sướng không cơ chứ!”. Nghe những lời đó mặt Đạt đỏ bừng lên vì xấu hổ, sĩ diện của một gã đàn ông bị tổn thương.

 

Cứ thế, lúc là cái lò vi sóng, cái tivi màn hình tinh thể lỏng đặt ở phòng hai vợ chồng… lần lượt được chuyển tới nhà Đạt. Biết tính chồng không thích, Duyên khéo sắp đặt chờ chồng đi làm mới gọi điện cho mẹ mang tới để chồng về không có cách nào mà gửi trả được. Về nhà, nhìn thấy đồ đạc mới, biết là của nhà vợ chuyển tới Đạt tức khí quát ầm lên, Duyên lại từ tốn: “Đang đợt khuyến mại thấy rẻ nên mẹ mua. Âu cũng vì các cụ thương con cái nên mới thế, nhận cũng là cho bố mẹ vui lòng. Anh nóng giận làm gì chứ?”.

 

Bố mẹ Đạt không hài lòng. Ai đời nhà chồng mà năm lần bảy lượt toàn nhà vợ sắm sửa đồ đắt tiền mang đến chẳng khác nào khinh họ nghèo không lo được cho con cái.

 

Hiểu được suy nghĩ của bố mẹ, Đạt nhắc nhở vợ nên lựa lời nói với bố mẹ bên ấy đừng gây khó xử cho hai gia đình: “Hai vợ chồng cũng có công ăn việc làm, cũng phải tự lo lấy cuộc sống gia đình. Anh không muốn ngửa tay đón nhận mãi như thế. Vả lại làm vậy bố mẹ anh cũng không được vui”. Nghe chồng nói, Duyên chỉ im lặng lắng nghe.

 

 

Bố mẹ Duyên lại sang thăm nhà con rể. Lần này mẹ Duyên nói: “Tôi có chuyện muốn bàn với ông bà và hai con. Nhà ông bà bên này chật chội, cháu thứ hai cũng chưa lập gia đình, sống như vậy bất tiện lắm. Vợ chồng tôi có miếng đất mặt đường cũng chưa làm gì tới. Tôi tính cho vợ chồng hai con để chúng nó ra ở riêng. Tiền xây nhà cửa vợ chồng tôi sẽ chu cấp”.

 

Đợi mẹ vợ nói xong, Đạt hiểu đây cũng là do vợ gợi ý, anh khẳng khái nói, vừa là để bố mẹ vợ hiểu vừa là răn đe vợ: “Trước tiên con xin cảm ơn tấm lòng của bố mẹ nhưng con sẽ không nhận. Thuyền theo lái, gái theo chồng, Duyên lấy con thì sướng khổ gì vợ chồng con cùng nhau gánh chịu. Từ giờ mong bố mẹ đừng mua quà cáp đắt tiền như thế nữa”.

 

Bố mẹ Duyên mặt mày khó chịu, có lẽ họ tức tối vì nghĩ mình “làm phúc phải tội”. Duyên nhìn gương mặt hầm hầm của chồng, biết chẳng thể theo ý mình được, cô bấm bụng thưa cùng bố mẹ: “Chồng con đã nói như vậy, con cũng xin được nghe theo. Mong bố mẹ để vợ chồng con tự lực”.

 

Theo Lam Giang

PLXH


Tin đã cập nhật trước đó
   Bối rối như chuyện... tránh...
Hoạt động tư vấn dân số - kế hoạch hóa gia đình vẫn chủ yếu dành cho đối tượng phụ...

   Khi mẹ chồng dễ nghe...
Mỗi sáng, Duyên đều được mẹ chồng mở cổng cho khi đi làm. Một lần, bác hàng xóm thấy vậy...

   Bác sĩ cũng đau đầu...
Ngày nào cũng vậy vợ chồng bác sĩ Hà bận rộn ở bệnh viện đến tối mịt mới về nên...

   Nếu đời giản đơn như...
21h30’. Em ngồi. Một mình. Trong bóng tối. Tĩnh lặng như vô hồn bên mâm cơm chiều đã nguội ngắt....

   Một âm mưu cướp chồng
Những tin nhắn lạ liên tục xuất hiện trong điện thoại của Quỳnh. Không cố định giờ giấc, có thể...

   “Chiêu” của bố vợ
Một anh chồng trẻ, có văn hóa, có nghề nghiệp ổn định, để vợ ở nhà chăm hai đứa con....

   Mỹ xôn xao vụ cha...
3 trẻ tại Mỹ đã chết tại nhà dưới bàn tay của chính cha mẹ mình. Điểm chung của các...


 

© 2003 - 2004 Bản quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam - http://www.lmvn.com
®Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này

Mua bám tiệm Nail, Cần thợ Nail, BáoNail

Return to top