Nhiều bạn thân thiết, cả người đã có gia đình cũng tò mò muốn biết cảm giác và suy nghĩ của em khi ngày cưới cận kề. Hôm nay em sẽ kể hết, những niềm vui kèm cả sự lo lắng, hồi hộp không biết ngày mai ra sao. | |
Thứ Bẩy, 24/03/2012 - 04:52
Tự sự ngày sắp cưới
(Dân trí) - Nhiều bạn thân thiết, cả người đã có gia đình cũng tò mò muốn biết cảm giác và suy nghĩ của em khi ngày cưới cận kề. Hôm nay em sẽ kể hết, những niềm vui kèm cả sự lo lắng, hồi hộp không biết ngày mai ra sao.
Gia đình anh ấy giống nhà em và đương nhiên về cơ bản là tốt. Dù ở đó hơi khác nơi em đã từng sống nhưng với em đây là chốn yên bình, tĩnh lặng. Vài cái bị “kênh” em sẽ gắng tìm hiểu và thích nghi dần dần.
Em cũng thấy mến mẹ anh, một người phụ nữ chịu khó, đã rất tận tâm, kỳ công nuôi dưỡng anh nên người, anh được như ngày nay, để dành cho em hoàn hảo như bây giờ, công lớn thuộc về mẹ. Chưa một lần nói cảm ơn mẹ điều này, nhưng sự thực trong tim em luôn biết ơn, chắc chắn em sẽ răn mình thường xuyên, phải suy nghĩ và hành động thật chín chắn, không để mẹ buồn hay tủi thân.
Nói thật, giờ chúng em nghèo, nhà chồng cũng thế, nên khi sắm đủ chăn ga gối đệm về, còn thiếu cái màn em định mua cái vừa tiền thôi, nhưng mẹ đã ngỏ ý tặng hai vợ chồng cái màn khung như của công chúa mà em rất thích, cho đủ bộ. Hôm đó em xấu hổ pha lẫn với cảm động và thương mẹ như thương mẹ em vậy. Mẹ vất hơn mẹ em nhiều, sáng sáng khi em còn trong chăn ấm thì mẹ đã đội sương gió ra đồng trồng rau, chăm lúa, trong khi em còn chưa biết ruộng nhà chồng ở đâu, từ bé em chưa xuống ruộng bao giờ...
Em sẽ luôn nuôi trong mình cảm giác gần gũi, thích thú mỗi khi theo anh về quê, tối tối được nằm bên mẹ chồng thủ thỉ nghe kể chuyện, hệt như hồi bé mẹ em kể em nghe câu chuyện cổ tích về công chúa, hoàng tử. Giờ mẹ chồng hay kể về hoàng tử của lòng em. Chồng em ngày bé cũng hiếu động ra trò, cũng có vài cô bạn xinh xắn thầm thương trộm nhớ anh chàng chăm chỉ nhất làng, em biết hết. Nên mỗi lần về đó em lại thấy tự tin và thêm yêu ông xã mình.
Những ngày em bận không thể về, anh lại cặm cụi một mình đi đến thăm ông bà nội ngoại kể lể, phân trần, để được thông cảm. Giúp em bớt áy náy khi lần sau về mọi người quan tâm, hỏi han.
Em không biết sau này vật đổi sao dời thì lòng người có đổi thay, nhưng em sẽ luôn nhắc mình đối xử với gia đình mới, trước sau như một, em tin mọi người cũng sẽ vẫn yêu quý em như bây giờ. Mình biết ý biết điều, bố mẹ sẽ chẳng ghét bỏ đâu.
Em sẽ gắng để tâm gìn giữ những xúc cảm tươi đẹp về gia đình chồng, luôn tự làm mới và gắng chau chuốt cho mình hoàn thiện hơn để đẹp lòng người thân, bố mẹ em ở nhà cũng được yên tâm.
Do điều kiện công tác chúng em không ở gần bố mẹ chồng, nên mâu thuẫn chắc cũng khó xảy ra, quan trọng là vào những dịp lễ tết, ngày cuối tuần về nghỉ mình cư xử ra sao thôi, cái này ở nhà mẹ dạy dỗ em nhiều lắm, đây sẽ là năm đầu tiên em thực hành tại căn nhà thứ hai, nơi sẽ gắn bó với em cho đến... rất lâu sau.
Em đang lên dây cót, chuẩn bị tinh thần... vì đã xác định buổi ban đầu khó khăn, sẽ phải cố gắng rất nhiều. Và em nghĩ, tình yêu đưa hai đứa đến với nhau thì ắt sẽ dẫn lối cho chúng em đi đúng hướng.
TSL |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|