“Đầu buổi, tớ được quý như vàng. Cuối buổi, tớ như thằng tội phạm, chỉ vì chơi cờ thắng ông cụ”, anh Hiển kể về lần đầu ra mắt nhạc gia. | |
Hiển 34 tuổi, một vợ hai con, sống ở Ninh Bình. Anh và bố vợ là một cặp tương đắc, nhưng thỉnh thoảng cũng làm ông cụ nóng mặt chỉ vì chuyện cờ tướng. “Cũng vì cờ quạt mà suýt nữa tôi là con rể hụt đấy”, anh kể.
Bị giận vì cao cờ hơn bố
Hôm ra mắt bố mẹ vợ tương lai cách đây 7 năm, Hiển rất tự tin vì người yêu cho biết ông cụ rất ưng ý khi nghe nói người yêu của con là dân kỹ thuật, lại là người Hải Dương, quê gốc của ông. Hiển lại cao ráo, mặt mũi sáng sủa, biết ăn nói, nên cho rằng chuyện ra mắt nhà vợ không có vấn đề gì. Quả thật, buổi gặp gỡ diễn ra suôn sẻ, nhạc mẫu gắp cho từng miếng, đưa cho từng tờ giấy ăn, nhạc phụ mặt mày rạng rỡ. Đang ngồi uống trà, Hiển nhìn thấy bộ cờ tướng, thế là hai kẻ mê cờ nhận ra nhau. Ông cụ càng quý Hiển như bắt được vàng, lập tức bày trận tỉ thí.
“Lúc đầu mình còn tỉnh táo, ra vẻ đau đầu vì gặp phải cao thủ. Nhưng mấy ván sau, tôi quên béng, cứ chiến thẳng tay. Ông cụ đỏ mặt tía tai, kêu mệt không chơi nữa, hầm hầm bỏ đi nằm. Lúc mình chào về cũng giả điếc không nói năng gì”, Hiển kể.
Sau lần đó, ông cụ tuy không có cớ gì để chê bai Hiển nhưng vẫn cú, mỗi lần gặp đều ra vẻ lạnh nhạt hoặc gắt gỏng. Chàng rể tương lai phải vận dụng đủ thứ “binh pháp” mới nịnh được ông cụ.
Sau này khi đã là rể, Hiển vẫn thường xuyên chơi cờ với bố vợ và phải nghĩ cách nhường. “Khó lắm, vì ông già biết mình chơi khá rồi, nhường trắng trợn là cụ mắng cho ngay, mà thắng thì cũng tai hại”, anh tâm sự.
Thế nhưng cũng có những lúc chàng rể quyết thắng và không kiềm được nụ cười đắc chí lúc tàn ván cờ, để rồi sau đó phải chào về ngay để tránh căng thẳng.
Như phỏng vấn xin việc
Đã 9 năm trôi qua nhưng vợ chồng ông Kính ở Hà Đông (Hà Nội) vẫn buồn cười khi nhớ lại buổi đầu tiên chàng rể út tên Thịnh đến nhà. Thịnh lúc đó đã 33 tuổi, đã yêu vài cô nhưng chưa thực sự có mối tình nào vì quá nhát. Hôm đó, thấy anh chàng mặt mũi nghiêm trọng, chào cẩn thận từ người lớn đến đứa cháu 5 tuổi trong nhà, ông Kính đã buồn cười. Ông đã có ý nói năng thoải mái, xởi lởi cho Thịnh đỡ căng thẳng nhưng không ăn thua.
Ngồi vào bàn, anh chàng nói luôn: “Thưa bác, cháu là Hà Văn Thịnh, sinh năm…, quê ở…, làm ở công ty…. Bố mẹ cháu giờ vẫn ở quê nhưng cũng có chút lương hưu, cháu có ba người em…”.
Hương, người yêu Thịnh, bật cười: “Anh làm gì mà như đi phỏng vấn xin việc thế?’. Tiếng cười lây sang cả nhà khiến anh chàng đỏ mặt tía tai, nhưng cũng nhờ thế mà thoải mái hơn một chút.
“Đó là chưa kể nó còn lỡ miệng bảo con gái tôi không xinh, rồi rối rít chữa bằng cách khen lấy khen để cái Hương nào tốt bụng, nào đảm đang, nào thông minh”, ông Kính kể. “Được cái tôi thấy nó thật lòng nên cũng duyệt”.
Tưởng thư sinh hóa ra “bợm nhậu”
Trong bữa cơm ra mắt, ông Đức đã chuẩn bị sẵn rượu ngon mời Long, người yêu của con gái. Nhưng mấy lần đưa ly, Long đều từ chối. Nhìn anh chàng da trắng môi đỏ, dáng điệu thư sinh, ông nghĩ chắc con rể tương lai thuộc diện “ngoan hiền”, không biết đến rượu chè nhậu nhẹt nên tuy cụt hứng nhưng cũng khá hài lòng.
Rồi đến khi ông chú cũng nâng ly mời và Long lại khẩn khoản xin thì cậu con út của ông Đức buột miệng: “Mọi khi ngồi với bọn em anh uống cả can không say cơ mà?”. Những người lớn tuổi trong mâm trố mắt, cậu em thì đỏ mặt vì lỡ lời. Long cũng lúng túng một lúc mới gãi đầu phân bua: “Không phải cháu giả vờ không biết uống rượu, mà vì cháu đã uống là quen uống nhiều, thỉnh thoảng mới nhấp một tí thế này căng thẳng lắm, uống thật thì sợ bác ghét”.
Cả nhà cười ầm ầm. Cánh đàn ông đua nhau đổ rượu cho chàng rể. Đến cuối buổi, ông Đức mới bảo: “Đàn ông ai chả uống rượu, uống nhiều hay ít là do khả năng từng người. Có điều là cũng nên có giới hạn, kẻo không thì cái Mai nó chạy mất chứ tôi đây chả dính dáng gì”. Hú hồn, Long vâng dạ rối rít.
Không chỉ các cô gái mà cánh đàn ông con trai cũng rất hồi hộp trong lần đầu tiên ra mắt gia đình người yêu. Nhiều khi trục trặc xảy ra cũng chỉ vì sự hồi hộp này. Tuy nhiên, dù có “soi” kỹ, cách nhìn của “nhà gái” đối với chú rể tương lai thường khá bao dung. “Nói cho cùng, chúng tôi chê hay không chẳng quan trọng. Miễn con gái ưng bụng, và chúng nó thật lòng yêu nhau thì điều gì cũng bỏ qua được hết”, ông Đức kết luận.
Theo Báo Đất Việt |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|