Giờ giải lao mấy chị em đang quây quần gọt hoa quả ăn uống vui vẻ, thân mật, thì bỗng cái Tuyết hét lên: “Chị Lan, chị về “ken” ngay cái bụng vào đi, kẻo chồng chán nó ruồng bỏ, khóc cũng không ai thương đâu”. | |
Chị Lan nghe ức lắm, vừa sinh đứa thứ hai xong, hớt hơ hớt hải chăm chúng nó, vừa tủi phận chẳng có người thân đỡ đần một tay nên chẳng có phút nào ngơi tay mà tút tát bản thân. Mà con bé vô duyên tợn, có nhất thiết phải gào lên giữa chốn đông người thế này cho chị phát ngượng không.
Hôm mọi người đang chẹp miệng kể chuyện lão này lão kia công khai có vợ bé mà khổ thân bà vợ chẳng dám ho he gì, thì Tuyết bĩu dài môi cười khẩy: “Phải thế nào thì chồng mới theo gái chứ, chắc cũng chả ra gì”.
Tuyết cũng rất hay chỉ mấy đứa, rồi nói giọng kẻ cả: “Lôi thôi như thế thử hỏi vì sao chồng chán. Phải chịu khó đầu tư, biết ăn mặc vào, nhuộm tóc đi kẻo để màu đen nom già câng, chồng có đi theo bồ lại ngồi mà ca bài giá như”.
Hôm một chị sụt sùi kể chuyện có con cứ hay gọi điện cho chồng, có gì đó bí ẩn thì phải, Tuyết nghe chưa ra ngô khoai đã “đổ dầu vào lửa”: “Ôi giời, loại chồng ngoại tình chị thải ngay tức khắc cho em, tiếc làm gì giống giẻ rách”. Nói đoạn Tuyết lại cười khoe, “Chồng em yêu vợ lắm, lúc nào vợ cũng là số một...”
Thấy Tuyết nhiều lần nói giọng tinh tướng, lại hay coi thường người khác quá nên Nhung ngứa mồm nói thẳng cho vào mặt: “Sờ tay lên gáy đi, về hỏi xem chồng mày ngủ với con Dung đủ trăm lần chưa? Còn theo tao được biết cứ sau ca trực chúng nó lại vào nhà nghỉ với nhau đấy, luôn đi bằng taxi nhé, vào cái nhà nghỉ ở ngõ M. ấy”.
Tuyết cũng thuộc dạng có sừng có mỏ, nhưng khi bị nói độp bẽ bàng như thế thì cũng á khẩu phút chốc, sau thấy nhục nhã quá mới khóc bù lu bù loa, chạy về mách chồng và nhắc lại toàn bộ những gì vừa được nghe và thầm cầu mong chồng sẽ thanh minh hộ, anh chồng chả lẽ thú nhận và nói anh xin lỗi, tất nhiên anh ta nổi cáu và tìm mọi cách phân bua, định cả vú lấp miệng em, gặp Nhung để dằn mặt, nhưng anh người yêu của Nhung đã kịp lạnh lùng tuyên bố: “Đứa nào mà động đến em thì cũng chẳng có đường về đâu”.
Sau đó bức ảnh chụp hôm chàng nàng dìu nhau vào nhà nghỉ được gửi đến, Tuyết nhận ra con bé dễ dãi cùng phòng chồng, anh ta mới thôi cãi càn và từ đó khỏi mất công che giấu, chở bồ đến nhà nghỉ bằng xe máy luôn. Ăn vụng quen rồi, chẳng cô này thì có cô khác, vợ biết chuyện, đã phải chấp nhận rồi, lo gì.
Xấu hổ trăm bề, Tuyết đành án binh bất động, ít chuyện trò hẳn với người khác. Đúng là, vợ chồng liệu có nắm tay được từ tối chí sáng không mà dám nói chắc. Giờ Tuyết mới thấy mình quá dại, hạnh phúc nếu có thì cũng chớ mang đi khoe khoang, rồi công khai chê bai nỗi buồn của người khác như thế, mà cười người chớ có cười lâu.
TSL
Cười người chớ có cười lâu
10
5
1
|
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|