Được đứa con gái đầu lòng đẹp như hoa, anh chị vừa hãnh diện vừa lo ngay ngáy. Hồi nó mới học cấp 3 đã nhận được thư tình viết bằng máu khiến chị giật mình. | |
Nó vốn được chiều chuộng từ nhỏ nên lúc đi học đại học chị phải dặn chi ly từng tý, sắm cho từng cái kim, sợi chỉ, chỉ lo con mình thiếu thốn, không được như cuộc sống ở nhà.
Thế mà nó lấy chồng. Ngày cưới nó, nhà chị như đưa đám. Vợ chồng chị mới biết mặt thằng con rể cách đấy... một tuần, còn con gái đã chửa đến tháng thứ 5. Bất khả kháng, chị phải cho chúng nó cưới nhau, vừa tủi vừa thương con mình dại. Ngày xưa anh chị yêu nhau đến mười năm trời mới cưới mà có chuyện gì đâu, sao mới có một học kỳ mà nó lại nhanh thế.
Nhìn thằng con rể không học hành, không công ăn việc làm lại đang ăn bám mẹ già hơn 60 tuổi, cứ cúi gầm mặt, ai nói gì thì ngước dần từ dưới lên làm chị nản. Không hiểu tính khí nó thế nào, rồi con gái chị sẽ ra sao? Nhìn đứa con chưa đầy 20 tuổi nói cười hồn nhiên lên xe hoa mà chị đau thắt ruột.
Tháng nào chị cũng nhớ gửi tiền lên cho con, vừa để nó ăn học, vừa để thêm ít mua sữa cho thằng cháu ngoại. Cuộc sống 3 đứa con nít với một mẹ già thời gian đầu cũng thấy ổn ổn nhưng từ khi thằng cháu được một tuổi thì mọi chuyện mới bắt đầu phát sinh. Hai vợ chồng còn trẻ, ham chơi chẳng đứa nào chịu ở nhà một ngày trọn vẹn để chơi với con, giúp đỡ bà nội, thế là chúng nó tỵ nạnh nhau, đứa này nói đứa kia vô trách nhiệm. Mỗi lần vợ chồng nó cãi nhau, bà nội chỉ biết gọi điện cho bà ngoại than vãn mà không thể giải quyết. Con gái chị lấy chồng sớm, lo toan sớm, cũng lăn xả vào kiếm tiền, chẳng còn được hồn nhiên vô tư như chúng bạn. Tạo hoá nhào nặn nó không mắc một lỗi nào nên nhiều người cứ tưởng đang là học sinh cấp ba, cứ theo về tận nhà, chồng lại nổi máu ghen, không hiểu cho nó đang cố gắng kiếm tiền mà cứ nghĩ dan díu với thằng nọ thằng kia, thế là lục đục.
Vốn không có việc làm, ông tướng trong nhà sinh ra cờ bạc rồi cho thuê đánh bài lấy tiền chiếu, có khi không có tiền đánh bài lại lấy hết tiền mua sữa của con. Chịu không nổi con gái chị đưa con về nhà mẹ đẻ. Nhìn mặt mày nó thâm quầng vì mất ngủ, thân xác gầy gò, chị chỉ biết khóc. Nó nhìn thấy mẹ buồn cũng chỉ biết nói "thôi mẹ, con biết con dại rồi". Chị chỉ mong sao nuôi được hai mẹ con nó khoẻ mạnh. Nó học xong đại học, kiếm cái ngành nghề cho ổn định mà nuôi con.
P.Anh
Con dại cái mang
10
8
1
|
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|