Xong bữa tối, chồng đang vui vẻ ăn nho cùng bố mẹ và em gái, bỗng thấy vợ từ phòng ngủ đi ra, sa sầm nét mặt: “Anh nhắn đi, bảo cảm ơn em. Truyện Conan vợ anh đã mua cho anh rồi”. Tức thì, vợ dúi cái di động vào ngực chồng. | |
Hiểu ra vấn đề, chồng nháy mắt, ý nhắc khéo: “Để tý nói chuyện sau”. Vợ ngồi xuống, uống nước ừng ực, mặt căng ra, gằn giọng: “Anh nhắn ngay bây giờ. Trước cả nhà luôn. Thế mới chứng tỏ anh không có tình cảm gì với cô kia”.
Con em gái sấn sổ: “Gì thế? Anh ngoại tình à? Đưa em xem tin nhắn nào?”. Nó sà tới, chồng nhanh tay giữ được và quát: “Biết gì, trẻ con”. Nó lùi lại, cười cười: “Không cho em xem thì thôi. Chả thèm”.
Mẹ ôn tồn: “Có chuyện gì, hai đứa từ từ bảo nhau?”.
Chồng chưa lên tiếng, vợ đã xen vào: “Có cô sinh viên trẻ lắm, mới về công ty anh ấy thực tập mà đã bày đặt nhắn tin tình cảm cho anh ấy. Tin nhắn vừa rồi là: “Anh đọc Conan mới ra chưa? Hay lắm, mai em mua cho anh một quyển nhé”. Mẹ bảo thế có tức không?”.
Mẹ vỗ nhẹ vào lưng chồng, mắng yêu: “Thằng này sắp đầu 3, còn mê truyện tranh. Mà cô nào tâm lý thế, biết cả thói quen mê truyện Conan của con cơ à?”. Chồng chẳng nói được gì, cứ ngồi đơ ra. Vợ khóc dấm dứt. Con em gái lặng lẳng lên gác.
Vợ kể tiếp: “Con bảo anh ấy nhắn tin từ chối mà anh ấy cứ lơ đi. Anh nhắn luôn đi, em đọc nội dung. Nhắn là vợ anh cảm ơn em đã quan tâm đến anh nhưng hy vọng em không làm thế nữa. Chỉ cần vợ anh là đủ rồi. Không thì để em tự nhắn”.
Bị vợ kéo tay, chồng bực bội: “Có gì mà em cứ làm ầm lên. Chuyện riêng của anh, để anh tự giải quyết. Anh chẳng làm gì sai cả”.
Vợ không dừng: “Trong sáng sao anh không dám nhắn?”. Nhận thấy tình hình có vẻ căng, bố và mẹ rời khỏi bàn uống nước về phòng riêng.
Chồng bước lên gác, tiếng của vợ còn vọng theo: “Anh có nhắn không? Anh thích cô ta nên không dám nhắn lại chứ gì?”.
Chồng quyết định “cài số lùi” cho êm, thế mà vợ cũng chẳng để chồng được yên thân. Vợ vứt cho chồng cái gối, lạnh lẽo phán: “Anh ra ngoài phòng khách ngủ. Khi nào nhắn tin cho cô kia mới được vào phòng”. Chồng khó chịu, vợ khẳng định: “Chán vợ, muốn tìm bồ”. Chồng lẳng lặng làm theo, vợ khăng khăng: “Rõ ràng có tình ý nên không nói gì”.
Tất cả bắt đầu khi công ty chồng có mấy em sinh viên đến thực tập. Chẳng hiểu sao chồng lại lọt vào tầm ngắm của một em. Chồng tự kiểm điểm, thấy mình khi nào cũng đàng hoàng, chững chạc và từ chối nhiều lần nhưng vẫn bị em đó thương mến.
Mấy cái tin nhắn, chồng dư sức biết trả lời. Sao vợ cứ phải làm căng? Cứ một tin nhắn, vợ anh bảo thế này, hai tin lại vợ anh dặn thế kia thì còn gì là bản lĩnh đàn ông. Chỉ điều đó thôi, sao vợ không chịu hiểu? Vẫn biết vợ bất an nhưng đừng làm chồng khó xử trước mặt cả nhà, chồng sẽ tự dàn xếp được.
Trang Nhung |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|