Lần đầu gặp trên yahoo, em ghét cái kiểu nói chuyện chảnh choẹ của anh, nhưng… không có nó thì sáng ra em không phải ngồi nghiến răng một mình rồi tự bật cười… | |
Em ghét anh vì a trù em ế, nhưng lại thấy lạ lạ khi anh nói anh sẽ có trách nhiệm về điều đó. Em không ưa cái kiểu xưng hô “chị chị”, “tôi tôi”, nhưng em lại cười và tưởng tượng ra cái mặt mốc đang giận hờn vu vơ của anh. Em vô cùng thù cái kiểu đang nói chuyện mà cúp máy cái rụp của anh, nhưng nó lại làm cho em cứ muốn gọi lại cho anh ngay tức khắc. Em càng ghét hơn nữa cái từ “bye” của anh, chỉ vì em sợ ngày mai sẽ không còn gặp được anh nữa. Em ghét những câu nói xạo của anh, nhưng không có nó thì làm sao em lại có những lúc cười vui thật thoải mái. Em ghét cái nhìn của anh, cứ chằm chằm vào người khác, nhưng em lại thấy lạ khi bắt gặp nó. Em ghét “cái tôi” của anh, nhưng em lại thấy nó chỉ có thể phá vỡ khi em biết lùi một bước. Em không sao ưa nổi cái mỏ nhọn của anh, nhưng em lại nghĩ chỉ có cái mỏ nhọn của mình mới cào được nó..hì.. Em ghét cái tật hay quên của anh, nhưng em lại nghĩ rằng anh chỉ cố tình quên nó vì anh không muốn nhớ thôi. Em hận cái câu “nói xong chưa” của anh, nhưng em lại thấy nếu không có nó thì làm sao mình ngưng được cái mỏ nhiều chuyện của mình đây. Em vô cùng ghét cái kiểu ghi âm điện thoại của anh, nhưng không có nó thì làm sao em biết em dữ cỡ nào. Em ghét tàn bạo cái kiểu xua đuổi em đi ngủ của anh, nhưng em dư sức biết rằng chỉ là anh lo cho em phải mất sức vì thức đêm. Em ghét cái từ “có thể” của anh, nhưng em lại biết đằng sau đó là những điều anh thật chắc chắn nhưng vì anh sợ em chảnh nên không muốn nói thôi. Em vô cùng ám ảnh cái kiểu hù “luộc” của anh, nhưng em lại thấy mình tin anh đến lạ. Em ghét cái từ “canh trộm” vì nó gian tà quá, nhưng em cũng biết rằng lúc đó anh chỉ muốn ở bên cạnh em. Em ghét vô cùng cái tính nóng nảy của anh, nhưng em cũng biết rằng chỉ có những lời ngon ngọt của em mới kìm chế được nó. Em ghét anh gọi em là “mèo hôi”, nhưng em lại thấy nó đáng yêu vì nó vô cùng xứng với cái tên “chó xì mâu”. Huhu…em ghét cái tên “khỉ già” , nhưng không có “khỉ già” thì “tinh tinh” bỏ lại cho ai đây?! Em ghét cái kiểu tắt máy vào ban đêm của anh, vì em sợ sẽ không tìm thấy anh nữa. Em khó chịu khi nghe nhạc chờ của anh, vì lúc nào em gọi em cũng muốn nghe giọng anh ngay tức khắc. Em ghét cái cách anh nói thương em, vì anh thích lúc nào thì nói lúc ấy nhưng em làm sao mà cứ phải tìm cách chối bay biến rồi để dành nghĩ về nó trước khi đi ngủ. Em ghét cái giờ giấc làm việc của anh, vì nó cứ làm em giật mình thức giấc nửa đêm vì muốn gọi cho anh. Em ghét anh vì anh cứ nói anh không còn tình cảm, thực ra em biết rằng anh đã dành hết cho em rồi còn đâu nữa. Nhưng trên hết em vẫn ghét cái cách em không thể ghét anh…. Thao Huong Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|