“Nước sôi rồi đổ vào ấm cái!”, “Ăn cơm thôi”... Những câu nói tỉnh lược ấy đã thành cầu nối trong cách giao tiếp giữa hai vợ chồng anh K từ lúc nào không biết. | |
Có lúc hai vợ chồng đi sang bà ngoại chơi về, vừa vào đến cửa chị làm luôn một câu “mở cửa cái”. Nhiều lần anh đến phát ngượng với hàng xóm về cách nói năng của vợ.
Mặc dù mới có đứa con hơn một tuổi nhưng có lẽ những câu nói theo như anh gọi là lãng mạn một tý “anh em” đã tự dưng biến mất, thay vào đó là hai từ “bố nó”. Lắm lúc anh muốn về nhà xem trận bóng đá, biết sở thích của chồng nhưng chị lại chẳng muốn giữ anh ở nhà với mình mà muốn “đuổi” anh đi vì... ồn ào.
Ở công ty anh lúc nào cũng nghe các em trẻ đẹp nói năng nhỏ nhẹ, anh anh em em khiến anh như tìm lại được chính mình, nghĩ đến vợ ở nhà tự dưng thấy... sợ. Thương vợ cũng vì chồng vì con chăm lo cho gia đình, nhưng mỗi khi bước vào nhà chẳng bao giờ anh nhận được một lời chào hay hỏi thăm “hôm nay anh đi làm có mệt không” mà ngược lại là những câu thăm dò, tra xét như một đứa con hư đang bị mẹ quản thúc bằng câu: “đi đâu mà về muộn thế”.
Những buổi làm việc của anh ở cơ quan thường kéo dài hơn mọi ngày, những buổi ăn cơm cùng với vợ cũng ít dần đi, anh thường lấy lý do tiếp khách để về nhà muộn. Những biểu hiện bất thường ấy khiến chị vợ anh làm ầm lên vì nghi anh có gian díu gì ở bên ngoài.
Chị bắt đầu lên kế hoạch theo dõi anh, anh biết chị còn thuê cả thám tử, những cũng chẳng ăn thua gì. Chị lại chuyển sang ăn diện hơn nhưng cái dáng vẻ hơi sồ sề của người mới sinh nở chẳng thể nào như hồi còn son trẻ càng khiến chị phát phiền. Chị ghen tỵ với cô hàng xóm lúc nào cũng có chồng về, dù sớm hay muộn vợ chồng cũng tíu tít tiếng cười, đi đâu cũng có nhau...
Còn chị H thì khác, cứ vắng chồng ở nhà thì cách nói chuyện với mẹ chồng của chị lại đổi khác. Chẳng bao giờ chị nói với chồng bằng một tiếng “anh” hoặc xưng tên mà thay vào đó là “anh ta”. Có hôm chồng chị dậy sớm đi mua hộ vợ đồ ăn buổi sáng, mẹ chồng thấy thế cũng động viên con dâu: “Thằng L nó cũng biết lo cho vợ con đấy” thì được chị độp ngay một câu “anh ta đã là cái gì” khiến mẹ chồng không khỏi bức xúc.
Có người đã nói rằng, điểm yếu lớn nhất của đàn ông là thích nói ngọt. Chắc rằng chẳng người đàn ông nào không muốn mỗi buổi chiều, khi trở về với tổ ấm của mình, lại được nhìn thấy nụ cười tươi rói trên môi của vợ, những lời thăm hỏi ân cần. Những mệt nhọc của một ngày làm việc sẽ tan hết. Điểm yếu ấy, sao phụ nữ không nhanh tay nắm bắt?
Theo Đời sống Gia đình |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|