Anh đã tự nhủ rằng sẽ không liên lạc với em - đơn giản vì đã bao giờ em chấp nhận anh, bây giờ thì càng không. Rồi anh lại tự phá vỡ điều tự nhủ đó, không chỉ một lần. | |
Hà Nội, ngày .... Em! Anh được giới thiệu với em với tư cách là một học sinh của em. Buổi đầu tiên anh làm em chạy toát mồ hôi nhưng hoá ra cũng không quá khó như em nghĩ. Thế rồi không biết từ lúc nào anh và em đã là những người bạn tốt của nhau - như em đã từng giao kèo với anh thế. Anh có thể đến chỗ em bất kể nó không theo lịch trình như đã thoả thuận ban đầu - em cũng như anh tự lúc nào đều quên mất thoả thuận ban đầu đó. Anh đã cảm thấy như em dạy cho anh học cũng dễ tiếp thu dù em chưa gặp trường hợp như anh nhiều. Ngày càng có nhiều lý do để anh vui mừng mỗi khi được gặp cô giáo của anh nhưng lại có lý do để anh lo xa rằng anh không chỉ đang làm một việc. Em đã có lần hỏi về chuyện riêng của anh và anh thành thật kể hết cho em nghe, đến khi anh quá xúc động thì ánh mắt của em đã làm anh vững tâm rất nhiều - anh thầm cảm ơn em và mong ước rằng giá như mình lúc nào cũng có người bạn như thế. Anh cũng nhiều lần được mai mối nhưng không khi nào anh lại có được sự đồng tâm đồng ý như từ khi gặp em. Anh đã bắt đầu dự tính xa gần cho những nhen nhóm nhỏ trong lòng dù chưa nói gì với em, em kém anh đến 10 tuổi nhưng em luôn làm anh tin rằng cuộc sống còn rất tươi đẹp - điều mà trước đây anh không thể hiện được cho học sinh trên lớp khi anh đã từng là giáo viên. Trước đây cả thời gian dài anh rất ngại đi xe chậm vào buổi tối, thậm chí là đi xe bus bởi vì ở đó anh hay bất giác nhớ đến người ấy, nhớ đến da diết dù thực tế anh vẫn biết hiện cô ấy đang có công việc thăng tiến ở Hà Nội và cô ấy cũng chẳng bao giờ nhớ đến anh. Sau 5 năm rồi anh mới gặp được một người chia sẻ. Rồi anh nuôi nhiều hi vọng. Thỉnh thoảng lại đề cập đến việc muốn ghé qua nhà bố mẹ em lấy lý do nó nằm trên đường đi về quê anh. Thực chất chỉ là lý do thôi bởi anh vụng về không có cách nói khác. Em vẫn là người bạn rất vô tư và nhiệt tình nhưng riêng việc này em bảo "em vẫn rất vui khi được gặp một người như anh, nhưng anh mà về nhà em chơi là mẹ em lại tưởng gì của em, mẹ em chắc là thích anh ngay, còn em chưa bao giờ nghĩ đến việc là gì của anh". Sự lo sợ bị vết thương lòng lần nữa làm anh chẳng biết tiếp tục thế nào vì anh đã khá nhiều tuổi - cái tuổi không còn lí do gì để chần chừ nữa. Trong lúc chưa đủ thời gian thì anh vô tình "trúng" một đợt thi tuyển tại quê nhà. Anh - tiền tài không có mà gia đình cũng không, nhận liều sẽ về quê làm và hi vọng em có một sự thay đổi níu kéo anh lại - anh cũng nhắn với em rằng hết thời gian thử việc anh sẽ tìm một công việc khác, bởi vì em và anh đều biết trước đó công việc của anh đang tiến triển rất tốt còn công việc hiện tại cũng không phải thích hợp với anh. Nhưng sức mạnh vô hình không đủ mạnh để em tin tưởng vào lời nói của anh nên em bỗng như khác hẳn. Em bảo "anh cứ yên tâm mà làm việc đi, anh phải thấy đó là sự lựa chọn hợp lý rồi, anh còn đòi hỏi công việc gì nữa", "lẽ ra em cũng muốn anh là bạn trai em nhưng em đâu có thích con người như anh - lúc nào cũng uỷ mị như con gái vậy"... Anh hiểu rằng ai cũng phải thấy được thực tế, con người ai cũng phải nhìn vào thực tế mà. Nhưng cái hi vọng của anh cứ phải chết dần và những điều mà anh mong đợi sẽ rất khó đến, hết thời gian thử việc rồi mà anh cũng chẳng thấy có sự níu kéo nhỏ nào. Vậy là anh bất đắc dĩ phải bỏ xa cái nơi chứa nhiều kỉ niệm đó. Anh đã tự nhủ rằng sẽ không liên lạc với em - đơn giản vì đã bao giờ em chấp nhận anh, bây giờ thì càng không. Rồi anh lại tự phá vỡ điều tự nhủ đó, không chỉ một lần. Anh cũng chẳng biết làm thế nào để nỗi lòng anh bình an trở lại. Rồi anh lại gọi em đến một nơi ồn ào và không được văn minh đàng hoàng với hi vọng em sẽ mắng anh và dùng những lời đánh giá anh để anh không bận tâm đến em nữa nhưng em lại không nhắc đến việc đó. Bây giờ anh vẫn muốn liên lạc với em vào những thời khắc trống trải nhất trong ngày. Em à! hãy hiểu cho anh rằng anh không có ý gì khác, chỉ có điều anh chưa biết cách chế ngự nỗi lòng mình. Thông cảm cho anh nha, cô giáo của anh, người bạn tốt của anh. Thân. Sunflower Chia sẻ những mẩu chuyện vui buồn, cảm xúc, clip, ảnh, blog... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|