Con đã về không kịp, ba ơi! Con xin lỗi! Con cứ nghĩ ba còn đợi con, đợi đứa con gái bé bỏng, nghịch ngợm này về để dặn dò. | |
Con về thấy ba đã nằm trong quan tài, người đã được quấn kín vải trắng, con không dám nhìn, con đi rửa mặt, chải tóc, rồi lên đứng cạnh ba. Ba ơi, ba đó con đây mà nghìn trùng xa cách! Con không thể ôm ba, không thể nắm tay ba, không thể cười nói với ba nữa, con đưa tay vuốt mắt ba, ba đi xa nhưng chưa chịu nhắm mắt - vì ba còn đợi con. Con không khóc được, nước mắt con không rơi xuống, con muốn ba đi thanh thản không phải bận lòng gì nữa, những gì ba chưa làm được, con sẽ làm thay ba. Chắc Chắn! Lúc con chưa về, ba hỏi mẹ: Bé Trâm về chưa em? - Anh không cho gọi con về, sao giờ anh lại hỏi con? - Thôi, đừng gọi con về, đừng để con biết, để con học tốt nghe em! Em nói con cố gắng học tốt, sau này lo cho em và hai đứa nhỏ, thay anh gánh vác việc gia đình, phải tôn trọng vợ chồng bé Trinh. Rồi giúp đỡ bà con cô bác nữa! Ba gọi bé Trang và cu Trải lại, ba nhìn hai em rồi ba cười, ba nói: Ba đi nghe con! - Anh đi đâu? (mẹ hỏi ba) - Anh đi luôn, không về với mẹ con em nữa, anh sống không nổi, anh mệt quá rồi! Ba nhắm mắt, xuôi tay, ba đi rất nhẹ nhàng, nụ cười luôn ở trên môi ba, đến lúc con về ba vẫn cười tươi. Ánh mắt ba nhìn con rất có hồn, như lúc trước ba đọc sách cùng con mà ba ngủ trước, hé mắt ra nhìn con. Nhắc đến đọc sách, vui ba nhỉ? Con với ba như hai người bạn tâm giao, rất hợp tính nhau. Cùng nhâm nhi trà vào mỗi buối sáng, cùng nói chuyện làng xóm, đất nước, kinh tế, chính trị thâu đêm suốt ngày. Có lúc con uống trộm rượu của ba, châm lửa đốt thuốc cho ba, con đã không dùng tay mà dùng miệng. (Bây giờ tửu lượng của con không bạn bè nào địch nổi, chẳng đứa nào dám gọi con đi nhậu, nhờ vậy con có nhiều thời gian tập trung cho việc học hơn, con đi học xa nhà ba mẹ đỡ lo hơn.hii) Chắc ba còn nhớ, có hôm mải ngồi nói chuyện mà hai ba con quên nấu cơm, chị hai đi học về đói bụng không có cơm ăn, khóc ầm ĩ, mẹ đi công việc về la: Tôi chịu cho hai cha con ông. Cuộc sống gia đình mình lúc đó đơn sơ mà thật vui vẻ. nhưng ba mẹ buồn vì không có con trai nối dõi tông đường. Con cũng có sở thích như ba (mặc dù con chưa đầy 8 tuổi): nằm ở nhà đọc sách mặc cho lễ hay tết, ai đi chơi ở đâu kệ ai. Mồng một tết, sau khi đi thăm mộ, chúc tết ông bà và bà con, hai cha con về nhà lên sân thượng, trải chiếu nằm đọc sách Chu Dịch và Dự Đoán Học. Con đọc chẳng hiểu gì hết, hỏi ba ba bày tùm lum tà la, làm con không nhớ nổi, mà công nhận sách đó khó hiểu, ba hị. Con đọc cùng ba nhưng ba có khả năng đoán biết số phận cuộc đời của con người dựa vào chỉ dẫn của các hiền triết ngày xưa, còn con thì cứ lẩm nhẩm cách tính ngày tốt giờ tốt để phòng thân. ''Con này nó ngu thiệt", nhiều lúc chỉ hoài mà con không hiểu, ba bực mình la. Lại có lúc ba khen: ''Con giỏi thật đấy'', đó là lúc con mang đề thi học sinh giỏi tỉnh về, đố ba làm. Ba cũng làm nhưng chậm hơn con. ''Con hơn cha là nhà có phúc mà" ba xoa đầu con và nói - giá mà con là con trai (con biết ba đang nghĩ về điều đó). ''Nhưng ba ơi, con vừa là con gái thùy mị, nết na, dễ thương của ba vừa là trụ cột trong gia đình giống như ba thì có khác gì con trai đâu?"."Ba biết vậy nhưng sau này con lớn, con theo chồng rồi!". "Con sẽ bắt chồng theo con, nếu không chịu con sẽ ở với ba mẹ suốt đời, không chồng con gì hết. Ba có tin con không?". "Ba tin, tin 'đứa con gái không giống con gái' của ba nhiều lắm!" Ba tin con vậy mà 2 năm trước, con đã làm việc ngu ngốc khiến ba phải khóc, đó là lỗi lầm mà mãi mãi con không thể chuộc được. Và mới trước tết thôi, nếu ba biết được con không biết sẽ như thế nào, bây giờ chắc ba đã biết rồi, phải không ba? Ba có tha thứ cho con không? Con biết ba đã tha thứ cho con nhưng con mãi không thể tha thứ cho mình, ba ơi. Và hồi nhỏ, con luôn ganh tị với hai em. Từ khi mẹ sinh hai em ra, con không có nhiều thời gian ở bên ba nữa, vì ba phải đi làm xa kiếm tiền lo cho các con được đầy đủ. Lúc nào ba về, ba cũng bế cu Trải, ôm bé Trang, con phải đứng ở ngoài. Con dành đồ chơi của em, ba đánh con mà không đánh em, con giận không nói chuyện với ba khi ba hỏi han về tình hình học tập của con... Con ngốc lắm, phải không ba? Giờ ba đi xa, bé Trang 12 tuổi, cu Trải mới 8 tuổi. Con thương em mình lắm ba ơi, con đã sai, đã đi ghen tị với em khi con được sống với ba gần 20 năm còn hai em chỉ có vài năm. Tình cảm hai em dành cho ba không trọn vẹn. Ba đã ra đi vĩnh viễn rồi mà cu Trải an ủi mẹ khi thấy mẹ khóc: "Mẹ cứ xem như ba đi làm xa như mấy năm trước thôi". Ra ngoài đường chơi, người ta hỏi: Còn nhớ ba không con, con biết ba con đi đâu không? Hai em trả lời: "Con quen rồi nên không nhớ nhiều nữa, ba con đi Mỹ rồi'. Con hỏi em sao lại nói vậy, em nói: "Mẹ nói ba đi làm xa còn có ngày trở về còn bây giờ ba không về được nữa nên em nói ba đi Mỹ". Hai em còn nhỏ và khờ quá, ba ơi! Ba đi xa để lại trách nhiệm lo cho mẹ và nuôi 2 em cho con. Ba đã tin con và mong ba mãi mãi tin con để được yên lòng nơi chín suối. Con sẽ làm tốt, sẽ lo cho em đến nơi đến chốn. Ba đã hi sinh cả cuộc đời cho con thì việc nhỏ nhoi thế này chẳng lẽ con không làm được. Con sẽ giống ba vì con là con của ba. Nếu có kiếp sau, con xin được tiếp tục làm con gái của ba, con sẽ ngoan ngoãn hơn, sẽ yêu thương ba mẹ nhiều hơn,... và sẽ về kịp những lúc ba mẹ cần.Tạm biệt ba, con yêu ba - người đàn ông tuyệt vời nhất trong trái tim con. Quach Mai Tram Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|