Thực lòng chẳng muốn nghĩ đến làm gì nữa, bởi càng nghĩ thì nỗi tuyệt vọng càng lớn hơn. Nhưng chẳng hiểu sao lí trí và cả con tim đều thấy nhói đau khi mẹ nghĩ về cái thế giới “vắng con”.
Con yêu ! Hãy để cho mẹ được một lần gọi con như thế dù rằng con chưa hề hiện hữu trên cõi đời này. Nhưng ít ra con cũng đã cho mẹ có được 14 ngày hi vọng, hân hoan khi nghĩ về cái sinh linh bé bỏng trong bụng của mình.
14 ngày, không chỉ một mình mẹ mà cả ba và ông bà nội ngoại hai bên đã rất hi vọng về sự có mặt của con.
14 ngày, mẹ sống trong sự kiêng dè để mong không gây chấn động mạnh đến con với mong ước con đủ sức bám lấy mà tồn tại.
14 ngày, mẹ luôn miệng cầu nguyện trời phật ơn trên phù hộ cho con được bình an, khoẻ mạnh để mẹ được một lần “vượt cạn” như bao người phụ nữ bình thường khác.
14 ngày, mẹ sống trong niềm tin, trong tưởng tượng cảnh con chào đời….Để rồi giờ đây, con phũ phàng ra đi mà không một lời từ biệt. Mẹ đau lòng, ba đau lòng, cả ông bà nội ngoại đều đau lòng nhưng không ai muốn nói ra vì tất cả đều thương mẹ, sợ mẹ buồn, suy sụp tinh thần…Riêng chỉ có con vô tư ra đi mà không nghĩ gì đến mẹ!
Nhưng con ơi, mẹ không trách con đâu! Mẹ chỉ nghĩ rằng, có lẽ mẹ chưa phải là người mẹ tốt nên con chưa muốn chào đời để sống cùng mẹ. Hay chăng, con muốn thử thách lòng kiên nhẫn, muốn chứng thực tình yêu mẹ dành cho con sâu nặng đến mức nào và cũng có thể con là một thiên thần ham chơi mà thượng đế chưa muốn phái con đến với thế giới này để hoàn thành nhiệm vụ của “một thiên sứ tình yêu”.
Nghĩ thế, mẹ cảm thấy lòng thanh thản hơn! Song khi đối diện với bộn bề cuộc sống với bao lo toan tiền bạc thì lòng mẹ vẫn không khỏi xót xa. Bởi để có được con cả ba và mẹ đã phải cật lực làm việc trong nhiều năm trời, dành dụm từng chút một để có được một số vốn kha khá đủ kinh phí chạy chữa. Giờ con ra đi, đồng nghĩa là công sức của ba và mẹ nhiều năm qua đổ xuống sông xuống biển, cuộc sống của ba mẹ phải trở lại điểm xuất phát ban đầu với đôi bàn tay trắng. Mẹ thì có thể gắng gượng chịu đựng nhưng ba con thì sao? Mẹ sợ ba con buồn lòng, mất niềm tin và không muốn cùng mẹ cố gắng nữa.
Vì thể, nếu ở đâu đó trên thiên đường, con hãy thấu tỏ lòng mẹ mà thương tình đến với mẹ nghe con. Chỉ cần con đến với cuộc đời này, mẹ sẽ cố gắng làm một người mẹ tốt và mẹ sẽ dành tất cả tình yêu thương mà mẹ có cho con. Mẹ sẽ dành cho con những gì tốt đẹp nhất - hơn thảy tình yêu mà những người mẹ khác dành cho con của họ, con yêu ạ!
Hãy sớm đến với mẹ nghe con!
Thao Nguyen
Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu