Mẹ, con đang nghe nhạc và lướt web. Con bỗng tự hỏi, mẹ đã ngủ chưa? Quầng mắt mẹ đừng thâm, mẹ nhé! | |
Chủ Nhật, 13/05/2012 - 07:57
Thư gửi mẹ
(Dân trí) - Mẹ, con đang nghe nhạc và lướt web. Con bỗng tự hỏi, mẹ đã ngủ chưa? Quầng mắt mẹ đừng thâm, mẹ nhé!
Mẹ, con là 1 đứa con vô tâm, con tự thấy thế!
Anh bảo con rằng: “Sao lúc nào em cũng đối xử như vậy với người yêu thương em nhiều nhất? Sao chỉ khi mệt mỏi nhất em mới nghĩ tới mẹ và muốn trở về bên mẹ??”
Con gồng mình lên cãi “Anh biết gì mà nói”. Mỗi lần như thế, con cứ như con sư tử bị nói trúng tim đen mẹ ạ, tổn thương và gồng mình lên bào chữa, để khỏi đánh mất lòng tự tôn. Nhưng tự đáy lòng mình, con biết, con vô tâm với mẹ - người yêu thương con nhiều nhất.
“Thế mẹ nha, con đang bận chút”, “Vậy nhé mẹ, có gì mẹ con mình nói chuyện sau”. Đấy, những cuộc điện thoại giữa 2 mẹ con mình thường kết thúc bằng những câu con nói như thế. Anh lúc nào cũng lắc đầu bảo: “Sao em lại nói chuyện như thế với mẹ, dù là mẹ có kể đi kể lại 1 câu chuyện, hay ngày nào mẹ cũng gọi điện cho em, thì em cũng phải hiểu rằng cả ngày mẹ chỉ vui nhất lúc gọi điện nói chuyện với bố em và các con ở xa chứ. Về nhà, em nhiều khi cũng cáu gắt với mẹ, mà nói chuyện điện thoại cũng nhanh nhanh chóng chóng như vậy là sao?”.
Con lại xù lông lên, lại giải thích rằng ngày xưa con và mẹ đã từng có mâu thuẫn thế này thế nọ, mẹ cũng từng làm con tổn thương, nên bây giờ con chẳng thể ngọt lành bình thường được. Con có tư cách gì mà giải thích thế chứ? Sự vô tâm của con, sự bất hiếu của con, dù ở mức độ nào, cũng không thể nào bào chữa và biện hộ được!
Nhưng con biết, mẹ không trách con. Mẹ thương yêu con nhiều nhất, vì thế mà con dễ sinh hư, phải không mẹ?
Có những câu chuyện thuộc về quá khứ, có những tổn thương không thể nào tránh khỏi, có những xung đột giữa một người mẹ và một cô con gái đang tuổi dậy thì ngang bướng... Tất cả những vấn đề phức tạp, nhạy cảm ấy ai cũng bắt buộc gặp phải, và chẳng có người mẹ nào hoàn hảo cả, sẽ không bao giờ nói rằng người mẹ nào sai lầm, vì tình yêu mẹ dành cho con lớn hơn bất kể những kết quả của cách giáo dục, hành xử nào.
Mẹ! Có những khi con vô tâm với mẹ, con đã không nghĩ đến những người bạn của con còn không còn mẹ để mà vô tâm. Con nông cạn quá!
Tha lỗi cho con mẹ nhé. Dù con biết, mẹ sẽ chẳng bao giờ trách con đâu. Mẹ luôn yêu thương con nhiều nhất và yêu thương con vô điều kiện.
“Con dù lớn vẫn là con của mẹ. Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”.
Hôm trước lên Sapa, con đã đặt mua bức thư pháp bằng gỗ nhỏ khắc những dòng chữ ấy, để mang về tặng mẹ, con biết mẹ sẽ vui lắm. Nhân Ngày của Mẹ, mẹ hãy nghe lời trái tim con nhé, rằng con yêu mẹ thật nhiều.
Đứa con đầu tiên của mẹ,
Minh Thoa |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|