Dù sao thì mỗi phụ nữ đều biết rằng, với đàn ông, nữ tính luôn là thứ gây say... | |
Tôi có một chị bạn, giám đốc doanh nghiệp, tóc cắt ngắn, thích mặc veste. Ghét áo đầm. Có hôm họp căng thẳng, chị đứng lên đập bàn làm cả phòng khiếp đảm. Mấy nhân viên trong công ty luôn kháo nhau rằng chị “dữ dằn” lắm. Nhưng khi nghe tin chồng có bồ, chị gọi điện cho tôi kể, khóc rũ rượi vì ghen tuông và đau đớn.
Chị bảo có người trách chị cứng rắn quá, “đàn ông” quá nên mất chồng. Có người nói chị ham công việc không chịu sinh con nên anh chán. Nhưng họ lầm. Chị không hề cứng rắn với chồng. Chị yêu anh đến mức quỵ luỵ. Chị luôn nhỏ nhẹ chiều chuộng anh. Người cương quyết từ chối sinh con chính là anh. Những người nhìn thấy chị giải quyết công việc ở công ty sẽ bổ ngửa ra khi thấy chị tựa vai chồng thỏ thẻ: “Ngon không anh? Hôm bữa đối tác mời đi ăn ở X, em thấy món này lạ mà ngon quá nên hỏi công thức”. Tuần bốn buổi tối, xong việc chị về nhà tự tay nấu món ăn cho chồng.
Chị nói chính chị đã hỏi chồng như vậy. “Có phải vì em thiếu dịu dàng không?” Nhưng chồng chị lắc đầu. Đôi khi, anh vẫn nghe những câu: “Vợ anh thật quyết đoán, thông minh, cứng rắn. Hẳn anh mệt mỏi khi sống với cô ấy” Nhưng anh mỉm cười, và lắc đầu. Chỉ anh biết chị dịu dàng thế nào ở nhà, trong bếp, trong phòng the. Chỉ anh biết chị luôn đỏ mặt dưới ánh đèn khi anh vòng tay và hôn lên tai chị. Đối với anh, không có gì nữ tính hơn thế.
Việc anh ngoại tình không hề liên quan đến sự thiếu nữ tính bề ngoài của chị. Anh không bị thu hút bởi những người phụ nữ có bề ngoài yểu điệu. Cô bồ của anh cũng không khác chị, cũng là chủ một công ty, cá tính mạnh mẽ, tóc ngắn. Anh nói, đó chỉ là một lối rẽ của trái tim. Vậy mới là vô phương cứu chữa, với chị.
Tôi đến nhà, thấy chị nằm cuộn mình trên ghế sofa, đắp một cái chăn ngang ngực, vừa thổn thức vừa cắn móng tay nát bét. Khoảnh khắc ấy, chị “đàn bà” hơn bất cứ ai.
Theo NLĐ |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|