Em vẫn mặc váy khi ngồi sau anh nhưng anh không nói sẽ cho em mượn người để bám vào. Anh đã quên thói quen nhắn tin hỏi thăm, "xin phép gặp em". | |
Em nhớ những ngày mới quen... Nhớ những lần đi ăn cùng nhau, anh nhường em ăn ớt vì anh biết em thích ăn cay.Rồi những lần ăn bằng dao và dĩa, em thì vốn không quen ăn với dao dĩa nên lúng túng lắm. Anh đổi đĩa, cắt giùm em, rồi bắt em ăn thật nhiều vì anh kêu em gầy lắm! Nhớ lần đi dạo Lăng Bác, anh bảo mình thử đứng đối diện để nhìn thẳng vào mắt nhau vì mình chưa bao giờ làm thế. Em bảo mỗi lần đi ăn mình đều ngồi đối diện còn gì. Anh bảo lần này khác. Nhưng rồi em đã không dám đối diện với anh vì em còn ngượng ngùng. Nhớ cái lần em mặc váy công sở ngồi sau anh, anh bảo cho em mượn người để bám vào không ngã. Nhưng em đã từ chối chỉ vì em quá ngượng ngùng. Nhớ những lần đi cùng anh, anh đều cài dây mũ cho em mỗi lần lấy xe ra. Em ngượng ngùng để anh cài mũ mà trong lòng thấy hạnh phúc và ấm áp lắm, vì em cảm nhận được sự quan tâm của anh qua những hành động dù nho nhỏ ấy thôi. Nhớ lần anh gọi điện nói chuyện rất lâu dù ban ngày đi làm đã rất mệt rồi, cả lần công trường bên anh có người bị tai nạn lao động, anh đã nhắn cho em kêu khó ngủ. Em thấy hạnh phúc vì được anh chia sẻ, vì thấy mình có một vai trò gì đó trong cuộc sống của anh. Em đã hạnh phúc lắm những ngày như thế. Em không quá tham lam, chỉ thế thôi là đủ với em rồi. Nhưng sao giờ… Anh không còn cài mũ cho em mỗi lần lấy xe. Em vẫn mặc váy khi ngồi sau anh nhưng anh không nói sẽ cho em mượn người để bám vào. Anh đã quên thói quen nhắn tin hỏi thăm, "xin phép gặp em". Anh đã quên gọi điện buôn chuyện với em. Anh đã quên nhắn tin cho em những lúc anh cảm thấy khó khăn. Và chắc rằng anh đã quên rằng anh “quen” em? Em không hiểu vì sao ah lạnh lùng dần, rồi anh nhận em làm em gái. Em buồn lắm, trái tim em như muốn vỡ tan. Nhưng em vẫn cố cười khi đồng ý nhận anh là anh trai. Anh đã rời xa em nhưng sao vẫn muốn em quan tâm tới anh? Anh có biết đã bao đêm em mất ngủ khi không thể nào hiểu nổi anh. Anh có biết đã có lúc em nhớ anh rất nhiều và trách anh cũng nhiều như nỗi nhớ anh. Phuong Nguyen Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|