Ngàn lần cầu xin sự thứ tha từ chị ấy - bà xã của anh - mẹ của các con anh - dâu của ba mẹ anh - về việc làm của em... | |
Hôm qua, lần đầu tiên em đi khỏi anh mà không có chút lo lắng gì (không lo anh buồn, không lo anh giận, không lo anh sẽ chẳng còn gọi và quan tâm đến em...). Lần đầu tiên em vượt qua xúc cảm của bản thân để lý trí mình làm việc một cách độc lập nhất. Đó là: Không nghe theo quyết định của anh, em đi ... Lần đầu tiên em thấy mình sợ khi thấy anh nhận cuộc gọi từ chị ấy. Kết thúc rồi mà em vẫn chưa tĩnh tâm, hồn tận đâu đâu! Em không đủ ngôn từ để diễn đạt cho anh hiểu rằng trong chưa đầy 2 phút ngắn ngủi đó em đã trải qua bao nhiều cung bậc cảm xúc, với biết bao viễn cảnh diễn ra trước mắt. Em sợ những viễn cảnh mà em đã vẽ ra vì viễn cảnh nào cũng cay đắng, chua chát và phủ phàng! Em sợ hãi tột độ! Em khóc! Em tự trách! Em ghét em! Em chán tình yêu của mình! Em đau! Em tuyệt vọng! Em tự hỏi: Liệu sẽ có bao nhiêu lần đầu tiên như thế? Em không trả lời được và em biết anh cũng không thể trả lời. Hôm qua, em nhận thấy anh cũng thoáng hơi mất bình tĩnh, mà chính thái độ đó từ anh làm em xót xa và tủi phận hơn. Ngàn lần cầu xin sự thứ tha từ chị ấy - bà xã của anh - mẹ của các con anh - dâu của ba mẹ anh - về việc làm của em. Em xin anh! Tránh xa em ra! Nếu muốn anh tìm người khác đi !Em mệt mỏi quá rồi! Linh Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|