6 năm, sau ngày cưới, bao hi vọng, bao niềm tin giờ đối với tôi chỉ là con số không tròn trĩnh. Tôi đã cố gắng thật lạc quan để sống và nuôi hy vọng: có một ngày tôi sẽ mặc chiếc váy bầu như tụi bạn, làm một người phụ nữ bình thường như bao người phụ nữ khác. Tôi đã tin thế!
Nhưng có lẽ, giờ tôi chẳng dám tin điều đó sẽ đến. Vì tôi hiểu, mình không phải là người bình thường. Biết oán trách ai bây giờ? Trách ba mẹ đã không sinh ra tôi như chị gái hay trách ông trời vô tình lãng quên tôi giữa trần gian này? Tôi không biết nữa, chỉ biết tin vào số phận và tin vào quả báo: Có lẽ kiếp trước tôi đã gây nên nhiều tội lỗi nên giờ này tôi phải trả giá chăng?
"Cây độc không trái gái độc không con", người đời vẫn quan niệm thế, nhưng thực tế, những người phụ nữ vô sinh mà tôi gặp toàn là người hiền lành chất phác, lương thiện, luôn mơ ước một cuộc sống bình dị, dân dã. Họ sống vì người khác nhiều hơn là sống cho bản thân họ. Và tôi cũng vậy, tôi cũng luôn mong muốn hạnh phúc đến với mọi người, tôi luôn cố gắng để yêu thương và dành nhiều tình yêu cho tất cả. Vậy tại sao tôi lại bất hạnh thế?
Tôi chẳng dám mơ ước giàu sang phú quý, tiền tài danh vọng, chỉ ước được một lần làm mẹ, được chăm sóc cái hình hài nhỏ bé máu mủ của mình. Sao cái mơ ước ấy xa vời quá! Nhìn tụi bạn cùng trang lứa, đứa nào cũng con bồng con bế mà lòng tôi thấy thẹn vô cùng. Trước họ, tôi trở nên tội nghiệp và đáng thương biết bao. Nhiều lúc chẳng dám gặp mặt.
Đến bao giờ tôi mới được như họ? Biết bao giờ tôi mới thực sự có được những tháng ngày nhọc nhằn mệt mỏi nhưng ngập tràn hạnh phúc với bao dự tính lo toan chờ đợi ngày con chào đời? Đến bao giờ người đời mới thôi bàn tán về cuộc sống của vợ chồng chúng tôi? Đến bao giờ tôi mới có thể thực hiện đuợc ước mơ thời thiếu nữ của mình ?Và phải đợi đến bao giờ, tôi mới thực sự có thể tự tin khi đứng trước tụi bạn để bàn luận về cách thức chăm sóc hay kể cho tụi nó nghe những hành động nghộ nghĩnh của con trẻ. Tôi thèm vô cùng cái cảm giác ấy ! Thèm lắm người đời ơi!
Thèm trong sự tuyệt vọng.
Bao An
Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu