Vợ thân yêu của anh!
Anh biết giờ này chắc vợ vẫn giận anh lắm, anh biết mình đã gây ra những lỗi lầm và không thể tha thứ, nhưng từng ấy thời gian đã đủ cho anh hiểu thế nào là hạnh phúc, thế nào là mất đi hạnh phúc, thế nào là cô đơn, thế nào là đau khổ.
Với anh, em và con là mạng sống, là niềm vui, là hạnh phúc. Nhưng giờ đây anh đang mất đi niềm vui, niềm hạnh phúc đó. Anh biết cuộc sống đầy cám dỗ , đầy khó khăn, khoảng thời gian hơn 3 năm chúng mình chung sống bên căn nhà nhỏ bé này, tràn ngập niềm vui và nỗi buồn, có tiếng cười, có tiếng khóc, có những câu nói không hay, có những lời nói ngọt ngào chúng ta đã dành cho nhau.
Anh nhớ lắm ngày nào em bẽn lẽn về nhà, trông em, một cô bé cứng cỏi, to mồm mà cũng bẽn lẽn, nhìn thấy thật đáng yêu. Anh nhớ lắm, nhớ cái ngày mà vợ mang thai, eo ơi, vợ xấu hổ vì đã mang thai, còn anh thấy thật hạnh phúc vì sắp được làm bố, sắp được làm một con người khác, oai lắm, vì được làm bố trẻ con, tuy nhiên anh biết anh sẽ phải lo toan nhiều hơn, có trách nhiệm với vợ và con nhiều hơn, mai đây biết đâu mình lại có 2, 3 rồi 4 đứa thì sao ! em nhỉ?
Rồi thời gian dần trôi, khoảng thời gian mang thai, đáng nhẽ ra, anh và gia đình anh phải luôn mang lại hạnh phúc và vui vẻ cho em, nhưng ngược lại, anh biết 9 tháng 12 ngày, em phải sống trong nước mắt. Nhiều lúc vợ ngủ anh thầm nói với vợ “vợ ơi anh xin lỗi vợ, vì anh mà vợ phải chịu nhiều đau khổ và đắng cay”. Những lúc vợ chồng chúng ta ôm vào nhau mà khóc, anh hiểu được rằng vợ cũng đã thấu hiểu được tấm lòng và trái tim của chồng luôn luôn hướng về hạnh phúc và chồng cũng đang làm tất cả để giữ lại hạnh phúc và vợ và con của anh.
Thời gian lặng lẽ trôi, cuộc sống bao vất vả lo toan, mà chồng không giúp được vợ, không che chở, không lo toan được cho vợ, cả gia đình này một mình vợ gánh vác, đôi lúc vì cuộc sống nhiều bon chen quá, làm vợ phát cục, cáu gắt với anh, anh hiểu vợ anh lắm chứ, mắng to vậy thôi nhưng trong bụng chẳng nghĩ gì đâu, rồi tý nữa lại khép nép “cho em xin lỗi". Anh hiểu hết mà vợ, cho dù vợ có không xin lỗi thì anh cũng hiểu là vì sao vợ lại thế mà. Anh cảm ơn vợ vì tất cả ! vợ nhé!
Rồi ngày 26 tháng 8 năm 2009 niềm vui, niềm hạnh phúc, của vợ chồng mình cũng đã ra đời, rồi ai đặt tên cho con em nhỉ, em đặt là Hiểu Thiên, anh thích cái tên “Lại Công Vũ Anh” vì nó có cả họ của em và của anh, nó là hạt mầm hạnh phúc của vợ chồng chúng ta.
Như anh đã nói cuộc sống có đầy cám dỗ, đầy mê hoặc, anh sợ vợ không đứng vững lại sểnh chân sa vào cạm bẫy. Đúng như vậy em đã dẫm 1 chân vào cái vòng xoáy cạm bẫy, nhưng anh đã kéo em ra khỏi vòng xoáy tuy có nhiều đau khổ và mất mát, tuy nhiều lần giận hờn, em cũng biết mà, đúng không? Nhưng một ngày giông tố kéo đến cuộc sống vợ chồng mình, lần này linh cảm của anh là sai em à, anh đã gây ra tội lỗi lớn lao, mà anh biết bây giờ em không tha thứ.
Anh biết em không tha thứ, anh đang phải hứng chịu, nhưng đêm đêm anh vẫn nguyện cầu một ngày em cho anh cơ hội để sửa sai, anh chưa mong em tha thứ nhưng hãy mở lòng để anh thấy được cuộc sống này còn nhiều hạnh phúc, để cho anh thấy được ánh bình minh rạng ngời em nhé.
Chẳng biết vợ suy nghĩ thế nào, vợ cũng lại “chấm hết”, câu này anh không muốn nghe đâu vợ ơi. Hãy để cho anh một cơ hội em nhé. Anh sẽ không mắc phải những lỗi lầm anh đã gây ra nữa đâu em à. Một lần cuối hãy tha thứ và mở lòng ra với anh.
Hôm qua anh đi làm về em kéo anh vào phòng, nói với anh “hãy là người chồng của em như ngày xưa anh nhé”. Anh giật mình tỉnh dậy trong nước mắt chỉ là một giấc mơ trong vô vọng. Chia đôi giấc mơ, chia đôi hạnh phúc, không ai muốn nhưng đó là bắt buộc để cho em hạnh phúc thì anh nguyện cầu bình yên và hạnh phúc sẽ đến với em.
Tâm sự này anh viết lúc nửa đêm, em vẫn còn trong giấc say nồng, nhìn em và con anh thấy hạnh phúc lắm, nhưng sáng mai tỉnh dậy em lại vẫn là em, vẫn là một câu”chấm hết” anh buồn biết bao. Anh mong quay lại ngày xưa để anh có thể thay đổi quá khứ, để “Mẹ mãi là cục vàng, bố là cục bạc, còn con là kim cương", em nhé!
Tuấn
Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu