Canh con ngủ thật say, anh Tấn mới dám “mon men” gần vợ. Tuy nhiên, đến đoạn “cao điểm”, anh giật nảy vì thấy cu con đập mạnh tay vào bố, gào khóc: “Bố, thôi đi, thôi đi”. Hóa ra, cậu con tưởng bố đang “đánh” mẹ. | |
Thứ Sáu, 27/01/2012 - 11:52
Bị con bắt “tại trận”
Canh con ngủ thật say, anh Tấn mới dám “mon men” gần vợ. Tuy nhiên, đến đoạn “cao điểm”, anh giật nảy vì thấy cu con đập mạnh tay vào bố, gào khóc: “Bố, thôi đi, thôi đi”. Hóa ra, cậu con tưởng bố đang “đánh” mẹ.
Nhớ lại chuyện này, anh Tấn vẫn chưa hết run. Bé nhà anh Tấn vẫn ngủ cùng bố mẹ vì vợ chồng anh định để con lớn hơn chút nữa mới cho ngủ riêng. Ngại con đã nói sõi, lại khôn ranh, hầu như chuyện gì cũng biết nên dạo gần đây, vợ chồng anh Tấn quyết “nhịn”. Mãi hôm vừa rồi, thấy tình hình “căng thẳng” quá, lại khấp khởi vì con ngủ say, vợ anh Tấn liều đặt con vào góc trong để vợ chồng “làm việc” tý chút. Vợ anh còn cẩn thận quay mặt con vào tường để ánh đèn ngủ không làm con chói mắt. Hai vợ chồng cũng “rón rén” cẩn thật để không chạm vào con hay gây ra tiếng động. Vậy mà, vẫn bị con bắt “tại trận”...
Cũng từng bị con bắt “tại trận” là vợ chồng anh Huy (Thanh Trì, Hà Nội). Vợ chồng anh Huy có một bé gái gần 3 tuổi. Vì chưa có điều kiện nên cả nhà anh sống trong căn hộ tập thể, do công ty cho thuê. Căn hộ gồm một phòng lớn, kê được 2 cái giường và một phòng vệ sinh nhỏ. Vợ chồng anh Huy nằm một giường, còn giường bên trong là của con gái. Nghĩ con còn nhỏ, lại thêm nhà chật nên mỗi lần “muốn” thì giải pháp với vợ chồng anh Huy là kéo tấm ri-đô lại là... yên tâm. Tuy nhiên có lần đang đến “hiệp chính”, vợ chồng anh giật nảy vì con gái ngáp ngắn ngáp dài, vén ri-đô gọi mẹ: “Mẹ ơi, con buồn đi tè”. Anh Huy cuống quýt chui vào trong chăn, còn vợ anh vội vã “đuổi” con: “Mau, về giường con đi để mẹ lấy bô”.
Cả đêm ấy, vợ chồng anh Huy thắc thỏm lo con biết chuyện của bố mẹ. Sáng ra, vợ anh Huy phải dặn dò con gái: “Lần sau, con muốn đi tè thì cứ ngồi ở giường con, gọi là mẹ tới. Đừng đi ra giường bố mẹ nhé. Tối lắm, ngã đấy”. Thấy con gái “vâng dạ” rồi không hỏi gì thêm, vợ chồng anh cũng yên tâm phần nào. Tuy nhiên, với “giải pháp ri-đô” thì vợ chồng anh Huy không còn thấy an toàn nữa vì bây giờ con gái đã lớn rồi. Anh sợ nhỡ ra có chuyện gì thì sau này bố mẹ lại ân hận...
Đừng “mất bò mới lo làm chuồng”
Để con không phải chứng kiến “cảnh nóng” của bố mẹ, nên có những biện pháp an toàn ngay từ đầu. Với những bé trên 3 tuổi đã có nhận thức tốt, hiểu được một số chuyện, thích tò mò, khám phá và bắt chước người lớn thì chuyện để lộ “cảnh nóng” của cha mẹ có thể tác động xấu tới tâm lý non nớt của bé. Hoặc bé sẽ sợ hãi vì nghĩ bố đang làm đau mẹ; bé tò mò không hiểu có chuyện gì với bố mẹ; bé có thể đặt ra vài câu hỏi với cha mẹ nhưng lại bị cha mẹ mắng hoặc cha mẹ nói sai sự thật làm bé nhận thức lệch lạc và càng tò mò hơn...
Với những bé lớn hơn khi phải chứng kiến “chuyện đó” của bố mẹ thì dễ bị ám ảnh hay khủng hoảng tâm lý hoặc bắt chước bố mẹ làm chuyện này. Nếu bé đủ lớn để hiểu chuyện bố mẹ thì có khi bé không nói ra cho bố mẹ biết những băn khoăn của mình, bé luôn bị ám ảnh hoặc liên hệ chuyện của bố mẹ với những hình ảnh mà bé xem được trên tivi khiến bé “sa” vào chuyện giới tính sớm hoặc có kiến thức không đúng về giới tính.
Tốt nhất, khi bé biết nói sõi và nhận thức tốt thì nên tách cho bé ngủ riêng. Nếu phải ngủ chung phòng với con thì cha mẹ không nên “mất cảnh giác”, nên chọn những thời điểm không có con nhỏ để “gần gũi”. Hoặc cha mẹ “làm việc” ở phòng khác hay địa điểm khác trong nhà nhưng cần bảo đảm an toàn, kín đáo.
Với những bé còn khá nhỏ, vẫn ngủ chung với bố mẹ, nhận thức còn ít, chưa nói được thì cha mẹ có thể canh lúc con ngủ say mà “yêu du kích”. Ngay cả khi bé vô tình trông thấy “cảnh nóng” của bố mẹ thì bố mẹ cũng đừng vội lo lắng. Do nhận thức còn kém nên chuyện này của bố mẹ cũng chưa thể ảnh hưởng tới tâm sinh lý của bé.
Theo Mẹ và bé |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|