Tìm kiếm: Video    Nhạc Mp3    Tin tức

Trang Tin Tức

Dành cho QC:
Tình yêu không đoạn kết
Rồi ngày định mệnh ấy đã khơi dậy cuộc sống bình yên của nó khi điện thoại run lên khi có tin nhắn từ anh "Em có yêu anh không ?".
Tình yêu không đoạn kết Rồi ngày định mệnh ấy đã khơi dậy cuộc sống bình yên của nó khi điện thoại run lên khi có tin nhắn từ anh "Em có yêu anh không ?".

Nó và anh quen biết nhau trong một lớp học tại chức, cái lớp dành cho những người đã trưởng thành, đã thành đạt và muốn nâng cao thêm bằng cấp của mình, mục đích của nó chính là như thế. Anh lớn hơn nó 7 tuổi, là lớp trưởng của nó, dáng người cao ráo, khá điển trai nhưng có chút gì đó "ngố " lắm. Ấn tượng ban đầu của nó về anh là vậy!

Nó ghét anh mỗi khi đứng trước lớp cứ bẽn lẽn như con gái mới lớn, không chững chạc và mạnh dạn chút nào vì thế "ghét lại càng ghét" hơn, thậm chí không thèm nhìn mặt anh nữa. Có thể nếu gặp anh ở ngoài đường nó sẽ không thể nhận ra anh.

Vừa làm - vừa học nên thời gian bận rộn và sự vất vả phải tăng lên gấp đôi, và cũng chính vì thế mà nó phải vắng mặt trong ngày học hôm ấy. Nó nhắn tin ngẫu nhiên vào máy anh với dòng chữ "Tuần này em bận việc, anh điểm danh giúp em nhé".

Trong đầu nó suy nghĩ thật đơn giản nếu anh giúp nó điểm danh thì tốt còn nếu không mà bị cấm thi môn này thì thi lại thôi. Song may mắn quá! anh hồi âm lại bằng tin nhắn "OK", anh còn giúp nó làm đề tài môn "Tư tưởng Hồ Chí Minh" đạt điểm ngoài mong đợi 9 điểm. Nó phát hiện ra anh có một ưu điểm nổi bậc là rất nhiệt tình, nó bắt đầu dành cho anh một ánh mắt thiện cảm hơn.

Càng tiếp xúc với anh nó nhận thấy anh không đến nổi đáng ghét như những gì nó nghĩ. Nó lẩm nhẩm rồi cười một mình "hèn gì mà có nhiều cô trong lớp lại thích anh như vậy".

Thời gian cứ thế trôi đi, cuốn theo tất cả những lo toan và bộn bề của cuộc sống vào cái lớp học tại chức ấy. Và tình bạn giữa nó và anh vẫn bình lặng như dòng nước chảy, dù chỉ xem nhau như bạn nhưng nó vẫn cố giữ khoảng cách với anh. Vì sao ư? Cũng không biết vì sao nữa chỉ biết rằng lý trí bảo nó làm như thế.

Gần nửa năm học trôi qua, nhưng nó chỉ quen biết được hai người đó là anh và một chị lớn hơn nó 4 tuổi chưa lập gia đình. Chị ấy tính tình nghiêm nghị, khó gần gũi nên mỗi khi có việc cần giúp đỡ nó chỉ biết gọi cho anh, duy nhất mình anh. Vì thế, tình cảm bạn bè giữa nó và anh lại càng thêm gắn bó hơn. Và đây cũng là nguyên nhân làm cho chị ấy càng không thích nó. Nó cảm thấy ray rứt, và thương cho chị ấy. Nó thầm nghĩ, yêu thầm một người đã đau lắm rồi, đằng này chị ấy lại yêu thầm người đàn ông đã có gia đình...nó đồng cảm.

Rồi ngày định mệnh ấy đã khơi dậy cuộc sống bình yên của nó khi điện thoại run lên khi có tin nhắn từ anh "Em có yêu anh không ?". Cầm điện thoại trên tay mà nó nghe tim đập rộn ràng và không giấu được sự bỡ ngỡ, hồi hộp, nhưng nó cũng cố giữ bình tĩnh để suy nghĩ "Sao anh lại nhắn những dòng tin thế này cho mình?" , "Anh gởi nhầm cho ai chăng?",...

Bao câu hỏi chợt hiện lên trước mắt nó, và rồi cuối cùng nó cũng tìm được câu trả lời cho chính bản thân mình là anh nhắn nhầm cho vợ anh. nó im lặng. Hai ngày sau, trên dải can vào lớp học, anh theo sau nó và hỏi "Không nhận tin nhắn của anh hả? sao không trả lời anh?". Đến lúc này, thì nó mới vỡ lẽ ra rằng những dòng tin nhắn ấy là anh nhắn cho nó.

Trong lòng nó chợt nảy lên những rung động và những thứ cảm giác trách móc, giận hờn khi nghĩ đến việc anh đùa giỡn, trêu chọc nó. Vì giữa nó và anh mãi mãi đi trên hai đường thẳng song song, mà nguyên lý từ xưa đến giờ thì hai đường thẳng song song có bao giờ gặp nhau, mà chỉ có thể đồng hành và nhìn thấy nhau trên mọi nẻo đường... Mãi mãi.

Nhưng rồi lý trí vẫn không thể thắng được trái tim đã băng giá từ lâu của nó. Cũng thật lạ, tại sao con người ta luôn muốn đuổi theo cái hạnh phúc đã thuộc về người khác... Những thứ quý giá đang nằm trong tầm tay mình thì lại không biết nâng niu và gìn giữ, cứ muốn kiếm tìm những thứ hư vô ở tận đâu đâu? Để rồi khi tuột mất khỏi tầm tay thì lại thấy hối tiếc.

Nó thừa biết những điều đó và khuyên anh như vậy, sao giờ đây nó lại thế này? Khó hiểu. Nó ngắt ngang tiếng "yêu" của anh khi anh vừa định nói. Vì bản thân nó không muốn làm tổn thương đến những người vô tội khác. Anh buồn lắm, đau lắm. Anh không đòi hỏi nó phải cùng anh đi đến cuối con đường mà anh chỉ hy vọng được cùng nó đồng hành trên hai đường thẳng song song kia, có thể mãi nhìn thấy nhau, cùng quan tâm và chia sẻ. Nó quyết định không đi trên con đường không có lối thoát kia. Nó dừng lại. anh đi một mình.

Nó không nói lời yêu anh nhưng nó cho phép trái tim mình nhớ đến anh, thổn thức mỗi khi không gặp được anh, nó cứ để mặc cho trái tim làm theo lý lẽ riêng của nó, bởi vì nó tự tin rằng trái tim nó sẽ không thể yêu thêm lần nữa, huống chi người đó là anh.

Biết đâu...

Anh chỉ đùa giỡn và thử lòng nó thôi nên nó sẽ nghịch hơn và làm cho "gậy ông đập lưng ông", vả lại nó là một người sâu sắc trong tình cảm, làm sao có thể dễ dàng yêu anh. Yêu hả? Không bao giờ...!

Biết đâu...

Nó chỉ xem anh là bạn học thôi, vì giữa nam và nữ vẫn có thể tồn tại một tình bạn thân thiết. Tình cảm giữa nó và anh là như vậy. Yêu hả? Không bao giờ...!

Biết đâu....

Nó và anh hợp tính nhau, dễ nói chuyện và dễ chia sẻ nên thích tâm sự cùng nhau. Yêu hả? Không bao giờ...!....

Biết đâu lý trí của nó đã đi quá xa trái tim mà nó không bao giờ có thể kiểm soát được, để đến nên hôm nay nó chợt hốt hoảng khi nhận được một phiếu xét nghiệm từ trái tim.

Biết đâu "yêu thật rồi" và không bao giờ "có thể quên được anh"!

Làm sao nó đủ can đảm để khuyên anh quên nó đi, từ chối tình cảm của anh khi trái tim nó cũng đã yêu anh mất rồi.

Bé Cóc

Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu


Tin đã cập nhật trước đó
   Bó hoa không muốn tặng...
Sinh, lão, bệnh, tử đó là quy luật của tự nhiên không ai tránh khỏi... và xin mẹ cứ yên...

   Con đã hiểu tình yêu...
22 tuổi - con nghĩ con vẫn là đứa con mà mẹ luôn tự hào nhất, là "vốn" để mẹ...

   Lẽ nào tiền mới mua...
Tôi không nhớ từ khi nào em không nói câu “em yêu anh”, nụ cười trên môi em cũng ít...

   Vì chị em ngày 8/3
Mùng 8 tháng 3/ Anh em tặng hoa/ Anh em tặng quà/ Anh em mệt nhòa!/ Mùng 8 tháng 3/...

   Bí mật em vẫn giấu
Em biết trong mắt anh, em là người bội bạc, nhẫn tâm bỏ rơi anh. Nhưng anh ơi! có bao...

   Đã hết sạch tình yêu...
Anh cố tỏ ra mình tồi tệ trong mắt em làm gì? Không cần phải cố thì anh cũng đã...

   Dấu chấm hết cho một...
Và ngày hôm nay. Cái nick ấy vẫn sáng. Em thì không thể mở lời. Bởi em không còn gì...


 

© 2003 - 2004 Bản quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam - http://www.lmvn.com
®Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này

Mua bám tiệm Nail, Cần thợ Nail, BáoNail

Return to top