Trời Đà Nẵng hôm nay thật khó chịu, tiết trời âm u với gió rét lạnh và khô làm nẻ cả những đôi môi xinh xắn, nhưng không có một giọt mưa nào rơi xuống.Tôi cô bé 20 mộng mơ yêu đời. Cứ ngỡ cuộc sống tình yêu màu hồng như những câu truyện cổ tích của bà của mẹ. Anh 30 - cái tuổi thực tế không mộng mơ, không lãng mạn. Em - cô bé sinh viên đại học năm 3, anh kế toán trưởng công ty xây dựng. Và ta yêu nhau.
Chuyện thứ nhất, lúc tình cảm mới bắt đầu có 1 lần em mượn điện thoại anh để làm bài tập, thế nhưng em lại vào hộp thư đọc tin nhắn của anh. Và có những dòng tin cho một số 0986xxxxxx với nội dung là vợ chồng và hai người làm ở xa nhau, đang cãi nhau và đòi li hôn. Em hỏi và những dòng tin nhắn này đã biến mất, anh bảo là lúc đó là sim của bạn anh. Và trái tim em đã tin anh.
Chuyện thứ hai, lúc anh đi công tác ở Bình Định có lần 10h đêm em gọi và nhắn tin nhưng anh không trả lời, sau đó có một số lại gọi cho em, giọng con gái. Em đã tự hỏi đó là ai và anh đang ở đâu. Sáng hôm sau anh gọi và nói tối anh say và người gọi cho em là chị đồng nghiệp cùng cơ quan anh, vậy mà em vẫn tin anh.Chuyện thứ ba, là những ngày tết em và anh cãi nhau, lại số điện thoại ấy nhắn tin cho em và nói là vợ anh, đã sống với nhau được hai năm. Em thất vọng và đau đớn thế nào anh có biết. Em hỏi anh, anh trả lời đó là cô bạn học cùng ngày xưa, cô ấy mới ở Sing về cô ấy yêu anh và níu kéo anh. Anh không có tình cảm với cô ấy, và anh khuyên cô ấy sang Sing học tiếp.
"Nếu không tin cuối năm nay đám hỏi và sau khi em ra trường mình làm đám cưới", đó là câu anh thường nói. Em có, rất muốn tin những lời anh nói là sự thật. Nhưng em thấy có rất nhiều điều đáng ngờ và lí trí bảo anh là kẻ dối gian.
Hôm nay, sau nhiều ngày nghĩ suy, em lấy hết cam đảm để gọi vào số máy ấy, rồi có người nhấc máy và là chị ấy. Chị và em nói chuyện, chị bảo hai người là vợ chồng, sống với nhau 3 năm và đã có con, nhà ở Bình Định. Em hỏi gì chị ấy đều trả lời, nhưng làm sao em nói được gì nữa. Những giọt nước mắt đua nhau trào ra. Em khóc như chưa được khóc. Rồi em gọi điện cho anh, anh bảo chị ấy đi Sing, nhưng sao em gọi và chị ấy ở trong nước. Anh lại nói một tháng chị ấy hay về, anh cũng không biết nữa, lâu rồi anh không liên lạc. Anh nói "anh dối em anh được gì, em không tin anh thì mình làm đám cưới".
Em bảo đến lúc này sao anh còn có thể dối em, em quá thất vọng về anh.... Rồi em gửi cho anh một loạt tin nhắn nhưng anh không trả lời. Em gọi, anh nói đang họp...
Anh đã cho em vấp ngã phải tảng đá quá lớn, em nên biết rằng lòng người rất dối gian.
Bình An
Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không