Mình cảm thấy trong lòng thật sự bị tổn thương. Cảm giác giống như thêm một lần bị phản bội. Lần đầu tiên kể từ khi cưới nhau, giờ đây mình chợt suy nghĩ rằng ở anh có cái gì đó rất dối trá.
Mình mất lòng tin, tại sao anh có thể đối xử như vậy với người đầu gối tay ấp với mình. Hạnh phúc thật sự rất mong manh. Mình đã tưởng mình là người hạnh phúc nhất. Hóa ra tất cả là sự lừa dối. Toàn là lừa dối mà thôi.Mình muốn khóc, thật sự rất muốn khóc. Nhưng sao lần này mình không khóc nổi. Có phải vì mình đã chuẩn bị tinh thần trước rằng tình yêu của anh dành cho mình không bao giờ là trọn vẹn. Nếu không có các con, có lẽ mình không sống nổi trong sự lừa dối tinh tường của anh. Mình cắn răng để nghĩ rằng phải sống vì các con.Ngày hôm nay, một năm sau ngày cưới, mình bàng hoàng nhận ra rằng, cứ thêm một lời hứa, thêm một lời xin lỗi, sẽ lại là những sai lầm tiếp diễn. Mình không biết mình còn đủ sức chịu đựng đến ngày nào nữa. Ôi, sao mình thấy khổ tâm quá…Các con yêu dấu của mẹ à! Sao mẹ không xứng đáng được hưởng một tình yêu trọn vẹn đủ đầy? Tại sao mẹ trao hết những yêu thương tin tưởng để rồi cuối cùng mẹ chỉ còn toàn là những điều làm tim mẹ muốn vỡ tan. Mẹ có cần gì cao sang? Chỉ cần một gia đình yên ấm theo đúng nghĩa của nó mà sao khó quá các con à. Các con còn nhỏ quá, làm sao con hiểu được mẹ đang đau thế nào con nhỉ…Có lẽ mình và anh chưa thật sự là một nửa của nhau. Sống bên mình, sao anh không bao giờ hài lòng với những gì anh đang có. Sống bên mình, anh không được thoải mái không được là chính mình hay sao.
Mình thật sự rất tự ái, mỗi buổi tối đi làm về, hỏi han chồng vài câu nhưng đáp lại luôn là vẻ mặt nặng nề mệt mỏi, nhưng với mọi người anh vẫn vui vẻ nói cười.
Mình thấy tự ái, khi mỗi lần vợ chồng gọi điện cho nhau chỉ là những câu hỏi nhát gừng của anh, và cúp máy không một lời chào tạm biệt. Còn anh, vui cười sảng khoái khi nói chuyện với bạn bè, đồng nghiệp – mình đau.
Mình thấy tự ái, khi anh san sẻ cảm xúc của mình với những người đồng nghiệp nữ cùng công ty. Uh, ngày xưa, anh cũng làm như thế với mình…
Mình thấy tan nát cõi lòng, khi anh thêm một lần làm đau mình - vẫn là người phụ nữ ấy.
Mình đã mất rất nhiều thời gian để hàn gắn lại trái tim tan vỡ, mình đã cố dùng lý trí để đưa nỗi đau về một vùng sâu thẳm trong lòng mình, nhưng giờ anh lại đào xới nó lên khiến mình chỉ muốn chết…
Anh à, giờ chia tay thì có muộn màng quá không? Em không muốn mình cứ đóng vai nàng ngốc trong một bộ phim truyện dài tập mãi như thế này. Em không muốn anh cứ phải lén lút mãi với mối quan hệ không đầu không cuối. Giờ nếu bỏ em, thì anh đã trở nên hợp với chị ta rồi đấy. Không cần phải lừa dối em nhiều như thế đâu anh.
Me nup
Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không