Đã từ rất lâu, kể cả lúc em còn tuổi mộng mơ và yêu đương bằng sự ngây thơ, nhiệt huyết, em vẫn chưa khi nào mong chờ người yêu, người chồng sau này của mình là giám đốc…
Là giám đốc, nếu công ty thành đạt, ăn nên làm ra thì hẳn anh ta sẽ rất bận rộn với đối tác, với dự án, nếu công ty làm ăn thất bại, thì những bực dọc, hậm hực và bất lực anh ta sẽ lôi nó về nhà…Đó là tất cả những gì em mường tượng qua phim ảnh, qua câu chuyện về giám đốc và từ đó, em tự phòng thủ với một kiểu rất dị ứng tình yêu với người là giám đốc.
Vậy mà, em gặp anh, yêu anh, để bây giờ anh vẫn là giám đốc..
Lúc mới quen nhau, anh chu đáo, dễ thương thế nào khi chỉ là một nhân viên bình thường ở một công ty nước ngoài làm ăn tương đối khá khẩm…
Nhưng đam mê làm giàu và sự vươn lên bằng mọi cách vì sự tổn thương ở cuộc tình cũ mang lại, anh đã dần dần thay đổi đi nhiều lắm… hay là, tự bản thân bên trong anh đã vậy, mà đến giờ em mới nhận ra?
Em không dám trách hay phê phán sự vươn lên đến những điều mà mình mong muốn có, bởi không có những người cầu tiến như vậy, sao xã hội này có thể đi lên?
Nhưng, em đã suy nghĩ lại rất nhiều về sự phát hiện tối qua…
Trong laptop của anh, là nội dung trò chuyện của anh với một đối tác khách hàng nữ, đã có gia đình và có con. Em nhận ra, em không tồn tại trong bước đường mục tiêu hạnh phúc của anh, và càng ngạc nhiên hơn khi em bỏ về và anh gọi điện, anh nói rõ quan điểm của mình: “Em hãy làm bạn với một vài giám đốc, để biết rằng là giám đốc thì sẽ có những mối quan hệ như vậy”.
Uhm, có lẽ vậy, có lẽ là em không phù hợp với anh để chấp nhận những chuyện như thế, anh nói đó không phải là tình yêu, đó là mối quan hệ… người ta không có tình yêu mà vì mối quan hệ làm ăn thì có thể hôn nhau, có thể gần gũi nhau ư? Thật kỳ lạ là em vẫn nghĩ nó chỉ có trên phim ảnh và chỉ xảy ra ở giới nghệ sỹ, phóng khoáng và tức thời.
Em đã nghĩ là sau chuyện cũ mới xảy ra, anh sẽ bù đắp cho em thật nhiều bằng lòng tin và sự chân thành… Hình như, em đã sai rồi, vì với anh, tình cảm chưa bao giờ là sự nghiêm túc, vì nếu làm mà không ai biết thì sẽ không là có tội, có lỗi, anh nhỉ?
Em biết, mục tiêu lớn của anh là gì, đó là sự phát triển của công ty, hạnh phúc của anh gắn liền với nó mà. Em sẽ đứng bên lề, để nhìn sự thành công của anh, dù rằng chưa bao giờ em mơ ước bước lên chiếc xe hơi 4 chỗ mà anh đang khao khát có từng ngày…
Và, đã đến lúc em cần tỉnh táo ra để quyết định cuộc đời mình rồi anh ạ. Tạm biệt, giám đốc không phải của riêng em…
Em Mèo
Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không