Tìm kiếm: Video    Nhạc Mp3    Tin tức

Trang Tin Tức

Dành cho QC:
Bao giờ mình mới lấy chồng?
Phù, như vậy là thêm 2 người nữa lập gia đình, trước kia họ giống như mình, 1 năm trước, 1 tháng trước, thậm chí 1 tuần trước họ giống mình, nhưng giờ họ khác mình rồi.

Sắp đến tết rồi, nghĩ đến tết vừa thấy vui mà cũng thấy buồn. Năm nay có lẽ là cái tết buồn nhất của mình mất. Bạn bè mình năm nay đã lấy chồng hết rồi, có lẽ tết này chẳng đi đâu chơi nữa. Mình cũng không biết đêm giao thừa sẽ đi đâu. Năm nào mình cũng đi chơi vào đêm giao thừa, năm nào cũng đi xem bắn pháo hoa nhưng năm nay chắc mình ở nhà. Có lẽ là năm đầu tiên ở nhà vào thời khắc giao thừa thiêng liêng đó. Lúc đó mình sẽ làm gì nhỉ, chắc lại lên mạng viết vài thứ linh tinh vào nhật ký...

Ôi, mệt thật, hôm nay mình cũng nhận được tin anh bạn thân cuối tuần này lấy vợ. Cuối cùng thì anh cũng lấy vợ. Rồi con bạn thân của mình cũng lấy chồng, hồi trước nó và mình suốt ngày lang trang trong trường kinh tế rồi nghĩ đến tương lai, cứ nghĩ đến bao giờ mới lấy chồng. Rồi hai đứa còn nói rằng, nếu một trong hai đứa có người yêu trước thì nhất định sẽ tìm người yêu cho đứa kia.. Nhưng đó chỉ là ý nghĩ, đi làm rồi, bận bịu với công việc rồi thời gian nó kéo theo bao nhiêu chuyện...Nó lấy chồng mà mình còn chưa biết mặt chồng nó, mấy lần định hẹn gặp mà lại không được... Đúng là từ khi có người yêu rồi có chồng bạn bè xa dần. Phụ nữ mà lấy chồng là chỉ có lo cho con cái, gia đình, bạn bè có khi hàng năm trời mới gặp nhau.

Phù, như vậy là thêm 2 người nữa lập gia đình, trước kia họ giống như mình, 1 năm trước, 1 tháng trước, thậm chí 1 tuần trước họ giống mình, nhưng giờ họ khác mình rồi. Nghĩ mà thấy buồn, buồn quá, sao mình mãi vẫn thế nhỉ, vẫn cô đơn. Bao giờ mình mới lấy chồng?

Mình cũng không ngờ mình đã 29 tuổi. Trời đất, già thế rồi sao. Hôm trước gặp một anh bạn và cho anh xem ảnh mình chụp 2 năm về trước, anh ấy nói hồi đấy trong em trẻ thế, bây giờ trông khác quá. Híc, hóa ra mình già rồi. Anh ấy nói con gái già nhanh lắm, lâu không gặp là nhìn khác ngay. Mình chưa nhận ra là mình già, có lẽ tại môi trường làm việc của mình toàn người trẻ, mình cũng sống rất hòa đồng, vui vẻ, được mọi người yêu thương nên mình không nghĩ mình đã sắp 30.

Trời đất, mình sắp 30 tuổi, vậy mà mình vẫn thích đi xem phố hoa, vẫn thích chụp ảnh tíu tít, vẫn thích đi xem phim, vẫn thích ngủ nướng... Có phải mình vẫn trẻ con không nhỉ? Nhưng mình cũng biết lo cho gia đình đấy thôi. Mình muốn lập gia đình rồi, mình muốn có một chỗ dừng chân rồi, mình muốn có bến đỗ. Có lẽ vì thế mà mình lăn tăn khi chuyển sang phòng mới.

Chuyển sang đó rồi, mình có nhiều cơ hội hơn, mình có thể lên làm sếp. Rồi lên sếp rồi, sẽ khó lấy chồng hơn. Người ta nói càng lên cao càng khó tình mà. Híc, mình chẳng muốn thế đâu. Mình cũng học xong cao học rồi, công việc thì ổn định và tương đối tốt, mọi người rất yêu quý và đánh giá cao mình trong công việc. Giờ còn mỗi chuyện lấy chồng thôi. Sao mình mãi chưa lấy chồng nhỉ? Mình nhớ hồi mình 25 tuổi, mình nghĩ cùng lắm là đến 27 tuổi sẽ lấy chồng. 27 tuổi chưa lấy chồng, mình nghĩ yên tâm còn một năm nữa để yêu và cưới, kiểu gì cũng sẽ gặp được người hợp với mình. Rồi năm 2008 thất bại trong tình yêu. Nhưng không hề nản chí, tiếp tục gặp gỡ và năm 2009 trôi qua, cũng đã yêu nhưng rồi vẫn không phải là chồng mình.

Năm 2010 đến rồi, sắp tết rồi, vèo phát là hết tết, rồi vèo phát đến hè, rồi lại hết năm. Trời đất 2010 mà chưa có gì thì đúng là phải qua 30 mình mới lấy chồng. Mình không muốn thế đâu. Bao giờ mình mới lấy chồng nhỉ. Người ta nói già như mình rồi sẽ ngại gặp gỡ nhưng được cái là mình rất nhiệt tình gặp gỡ. Chắc tại biết thân biết phận nên ai giới thiệu cũng gặp.

Mình cũng không thể nhớ hết được trong năm 2009 mình đã gặp bao nhiêu người. Thật sự là nhiều kinh khủng, phải đến hàng chục, hàng chục chục người. có những người mình chỉ gặp một lần (số này chiếm đa số), có những người mình gặp vài lần, vẫn chat chit, nhắn tin nhưng chẳng đi đến đâu cả.

Mình tin mỗi người sinh ra đều có một nửa của mình, chẳng biết một nửa của mình đang ở đâu nhỉ. Mọi người sốt ruột cho mình và nghĩ đến việc giới thiệu bất kỳ ai có thể. Mà tiêu chí của mình cũng thật đơn giản. Mình muốn tìm một người tốt, yêu mình, có thể là chỗ dựa cho mình. mình có thể chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn. Là người đầu tiên mà mình nghĩ đến khi mình có chuyện vui hay buồn. Là người không cần có sở thích, công việc, thu nhập giống mình nhưng là người sẵn sẵng lắng nghe mình. Vậy mà đến giờ mình vẫn chưa tìm được.

Mình đếm từng ngày, từng tuần sắp đến tết. Con em mình đang tích cực giới thiệu cho mình ai đó trước tết nhưng có lẽ không thành công. Mình biết chuyện lấy chồng không thể vội được. Như mọi người vẫn nói là do duyên số nhưng thật sự mình thấy nản và cuống quá rồi. Có lẽ tại những người xung quanh mình ai cũng có chồng và có con hết rồi. Cho dù mình có cố gắng vui vẻ đến đâu sẽ có những lúc mình cảm thấy cô đơn và cần một người là của riêng mình, cần một mái ấm gia đình riêng của mình. Mình nhìn những người xung quanh mình, họ còn kém tuổi mình nhưng đã có chồng rồi có con hết, có những người thời gian này năm trước chưa có gì, giờ đã có chồng, có những người đã có em bé và đã đi làm trở lại. Trong khi mình, thời gian trôi đi, mình vẫn chưa có gì, mình chỉ có già đi, có suy nghĩ già nua đi và mệt mỏi đi tìm một nửa của mình. Bao giờ mình mới lấy chồng????

Vu Thu

Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu.


Tin đã cập nhật trước đó
   Khi đàn ông 30
Những năm 20, người ta uống bia uống rượu đến mức ngủ lúc nào không biết. Tỉnh dậy thấy ngổn...

   Chuyện tình bèo giạt
Nhưng, màu tím, màu buồn man mác phải không em, những cánh lục bình lại trôi theo dòng nước. Em...

   Nếu ngày ấy mình thử...
Ngày anh đến, em vẫn còn tung tăng, vắt vạt áo dài vào cạp quần chạy giỡn với thằng bạn...

   Nếu được chọn, bố vẫn...
Nhím ạ, con gái lớn ạ, nhớ ngày nào, em con ra đời, rất nhiều người hỏi bố, rồi ái...

   Ảnh các bé từ ngày...
VnExpress.net giới thiệu các bé đến từ TP HCM, Bắc Ninh, Đồng Nai, Thái Nguyên, Khánh Hòa, Hà Nội, Bình...

   Bài học từ những ngày...
Nó làm cu li, nó làm khuân vác, trắng mặt, đỏ mắt mới nhận được từ người ta những đồng...

   Chia tay mà sao em...
Chia tay rồi mà sao em không thấy buồn, cảm giác bình thản như đi trên phố một ngày mùa...


 

© 2003 - 2004 Bản quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam - http://www.lmvn.com
®Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này

Mua bám tiệm Nail, Cần thợ Nail, BáoNail

Return to top