Con thấy mình kém may mắn vì chỉ được làm con của mẹ 20 năm, còn nhiều thứ con cần mẹ dạy lắm, nhưng mẹ đi rồi con phải cố học một mình thôi. | |
Chợt nhớ ra hôm nay là ngày 20 tháng 12 âm lịch, đáng lẽ ra mình phải nhớ ngày này, nhưng mẹ ơi con xin lỗi, con không về nhà kịp để đi tảo mộ mẹ rồi. Con cứ mãi loay hoay với mấy chồng sách vở cuối năm nên quên mất ngày này năm trước, ba với mấy chị em con cùng nhau tảo mộ cho mẹ. Con biết con không về ở nhà đã có ba và em lo, nhưng thấy mình đáng trách quá! Mẹ đừng giận con nhe! Đã 2 năm rồi con không được gặp mẹ, con nhớ mẹ nhiều lắm! Thỉnh thoảng đâu đó trong giấc mơ con được gặp mẹ mấy lần nhưng mơ hồ quá mẹ ạ. Con biết nói ra điều này mẹ nghe được sẽ không vui nhưng thật sự là từ ngày không có mẹ tới giờ, dù nhà mình ai cũng cố gắng sống thật mạnh mẽ nhưng không ai sống thật tốt cả. Cuộc sống như rẽ sang một con đường khác. Mẹ ra đi để lại một khoảng trống quá lớn, để rồi mỗi khi nghe ai đó hát bài “Bông hồng cài áo” con lại khóc một mình. Nhưng hãy cứ yên tâm đi mẹ, nhà mình ai cũng biết suy nghĩ để làm sao đi đến cuối con đường đó thật trọn vẹn, vì biết bên cạnh mình luôn luôn có mẹ mà. Con thấy mình kém may mắn vì chỉ được làm con của mẹ 20 năm, còn nhiều thứ con cần mẹ dạy lắm, nhưng mẹ đi rồi con phải cố học một mình thôi. Con đã lớn lên bên mẹ từ những ngày cuộc sống gia đình mình còn rất cơ cực, con phải một buổi đi học một buổi về nhà dệt chiếu với mẹ để có đồng ra đồng vào. Xóm mình là xóm chiếu mà, rồi cũng từ ngày đó mỗi lần đi đâu xa về nhìn thấy người ta phơi chiếu ngoài đường con lại nhớ mẹ vô cùng. Những ngày khó khăn ấy bây giờ nhớ lại con không biết mẹ con mình đã vượt qua như thế nào nữa, vất vả nhưng vui lắm đúng không mẹ. Con cám ơn mẹ đã dạy cho con giá trị của cuộc sống trong những ngày tháng không thể nào quên được đó, muốn sung sướng bản thân con phải biết nỗ lực. Nhưng con vẫn là một đứa con bất hiếu mẹ à, con không ngoan như chị Hai nên đôi khi con làm mẹ buồn, có lần đó con đã làm mẹ khóc. Chuyện đó, mỗi khi nhớ lại, lòng con lại quặng đau, đau lắm mẹ ơi. Con xin lỗi! Và con của mẹ bây giờ đã lớn, lớn hơn rất nhiều kể từ ngày con và mẹ xa nhau. Bản thân con sẽ tiếp tục cố gắng, vì gia đình mình và vì bản thân con. Con cám ơn những ngày tháng cần lao của ba mẹ đã nuôi chị em con khôn lớn. Con yêu gia đình mình, đó sẽ mãi là điểm tựa vững chắc cho con và vì nơi đó có mẹ. Con đang ở đây, sắp tốt nghiệp đại học và ấp ủ một giấc mơ du học. Một điều gì đó thật đẹp đang đến với con, nhưng con cũng thấy lo lắng lắm. Mà có sao đâu, những lúc như thế con lại nghĩ đến mẹ, vì con biết ở bên kia thế giới mẹ vẫn luôn dõi theo và ủng hộ con, đúng không mẹ. Tết sắp đến rồi, cái tết thứ 2 nhà mình không có mẹ. Con mong ở nơi nào đó trên thiên đường mẹ luôn được bình an! Mẹ ơi! Rồi một ngày nào đó, con cũng sẽ có con. Con hy vọng mình sẽ là một người mẹ tốt như mẹ vậy. Con thương và nhớ mẹ nhiều lắm! Thân gửi mẹ của con và những ai đang còn mẹ! “Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc!” Coral Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu Gửi những chia sẻ về tết xưa và nay, quê và phố, tết xa phương... tại doisong@vnexpress.net |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|