Rồi một ngày nó được người bạn kia tâm sự về chuyện tình cảm của họ và nó biết là họ đã có người yêu. Nó thấy có cái gì đó vụt tắt, cảm thấy khó thở, cái cảm giác giống hệt lúc tình yêu đầu tiên của nó ra đi... | |
Biết về cái Ignore list, nó thấy thật thú vị, nhưng đó chỉ là cái cảm giác ngày đầu tiên biết đến một chức năng chặn tin nhắn trên yahoo, nó nhớ và thao tác thật thành thạo với các nick yahoo phụ của nó. Nó chỉ làm ví dụ thôi chứ với bạn bè nó, nó chưa làm bao giờ, nó muốn những lời hỏi thăm cũng như tin tức từ bạn bè của nó lắm, làm sao nó có thể chặn những tin đó được chứ. Thời gian qua đi, nó không dùng nên quên dần cái Ignore list, đáng nhẽ.... Nó quen một người bạn trên yahoo, chưa gặp bao giờ, chính xác hơn là chưa gặp mặt còn nó thì nó thấy họ qua webcam rồi và họ cũng thế, gặp nhau thật tình cờ và rất nhanh nó thấy mến người bạn ấy quá. Nó chưa thấy người con gái nào vui tính như thế, mà có lẽ là do nó tự tưởng tượng thế khi chót quý người bạn kia để an ủi và lý giải cho cái lý do của nó. Kệ, rồi một ngày nó được người bạn kia tâm sự về chuyện tình cảm của họ và nó biết là họ đã có người yêu. Nó thấy có cái gì đó vụt tắt, cảm thấy khó thở, cái cảm giác giống hệt lúc tình yêu đầu tiên của nó ra đi, cũng như lần này, đều là đơn phương. Cũng như lần trước, nó thấy mình may quá, may là nó chưa nói ra điều gì cả, nói ra có được gì đâu cơ chứ, mất đi tình cảm bạn bè tự nhiên, chắc họ coi nó là bạn bè thật sự rồi mới kể chuyện tình cảm của mình ra chứ không đâu kể cho một người chả quen chả biết làm gì nhỉ. Nó tự nhủ sẽ vẫn như hiện tại, ngày ngày được nói chuyện với họ, để biết được họ vui hay buồn, khỏe hay yếu... Nhưng rồi nó nhận ra nếu tiếp tục nó sẽ nói ra mất, nó không im lặng được mất, và thật nhẹ nhàng nó nhớ ra cái Ignore list. Nó add nick người ta vào trong đó, nó ra đi trong lặng lẽ, nó không vui nhưng cũng không buồn, nó không buồn vì họ vẫn vui, thời gian thật là kì diệu, cho người ta nhiều mà cũng lấy đi nhiều. Lúc này nó cần thời gian, thời gian sẽ làm nó trở lại như lúc chưa gặp họ, nó tự chúc cho nó rồi sẽ không phải ra đi im lặng mãi nữa, mong một ngày nó được nói ra những điều nó muốn nói với người nó thương yêu và cũng thương yêu nó. Ngoc Anh Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|