Sự thiếu hiểu biết ngày nào đã đẩy con em không có mái ấm, không có người thân và không có sự tồn tại trên thế giới này. | |
Tình yêu là gì mà sao thật nhiều cay và đắng. Đã bao lần em hỏi trái tim mình là em có yêu anh không rồi lại một lần bối rối với ý nghĩ “không yêu” sao mặn đắng đầu môi. Mười năm rồi anh nhỉ, trong 10 năm ấy anh sống ra sao, thế nào? Đã bao lần em muốn chạy đến bên anh để xem, để thấy anh hạnh phúc thế nào khi rời xa em. Trái tim em đã đau như chưa hề được đau, đã vỡ vụn ra như chưa hề vỡ vụn khi biết anh đang tâm lừa dối em. Em, một người đàn bà hư hỏng, đã bao lần chạy trốn trước đôi mắt đắm đuối của anh, để rồi cũng không chạy khỏi mà lại vỡ vụn ra và tan biến trong trái tim anh. 20/11 năm nay nữa là đúng 10 năm, ngày mà em biết anh lừa dối em, ngày anh làm cho trái tim em tan vỡ chỉ vì em, kẻ đang tâm làm người thứ 3, thứ 4 của vợ anh, tình nhân anh. Em thật ngây ngô với ý nghĩ sẽ để lại trong mình một giọt máu của anh, nhưng rồi em lại sợ, sợ một ngày nào đó em không cam tâm nhìn con mình không cha, không cam tâm làm phận lẽ bên đời nên sau khi biết mình trót mang giọt máu của anh, em đã bỏ đi mà không biết mình đã tạo nên một oan trái của cuộc đời. Sau gần 10 năm em mới biết được giọt máu kia cũng có linh hồn và em đau đáu lòng khi không biết tìm con nơi đâu, con ra sao thế nào, con trai anh ạ. Anh có biết không cứ đêm xuống lại một mình với suy nghĩ, không biết con nơi đâu, con ra sao. Rồi một ngày em cũng được gặp được con. Anh có biết cảm giác vui đến thế nào không và đau như thế nào không, con không quần, không áo, không nơi nương thân. Câu con hỏi em làm đau đớn cả trái tim mình “sao con họ Nguyễn hả mẹ, ba con đâu”. Em chỉ nói được một câu “xin lỗi” và “con ơi, con là của riêng mẹ” rồi bật khóc. Khóc cho sự nông nổi của mình, khóc cho sự tàn nhẫn của mình và cuối cùng em khóc cho chính bản thân em. Sự thiếu hiểu biết ngày nào đã đẩy con em không có mái ấm, không có người thân và không có sự tồn tại trên thế giới này. Đã bao lần em hận anh, hận con người đã từng làm em đau khổ và lấy đi của em tình yêu, niềm tin, rồi đến hôm nay em lại thầm cảm ơn anh, anh đã cho em cơ hội, cơ hội biết được tình yêu và cuộc sống của ngày nào. 10 năm trước khoảng thời gian này anh đã nói với em, tình yêu anh dành cho em thật lớn, em có biết lớn thế nào không “anh ước nếu có gì xảy ra trên trái đất này thì chỉ còn 2 chúng ta, anh sẽ yêu em đến nghẹt thở". 10 năm rồi anh nhỉ, ngày mà anh nói với em “lúc lửa cháy thật lớn anh suy nghĩ không biết mình có thấy được em lần cuối không”, anh có biết câu nói ấy đã làm cho trái tim em nghẹt thở đến thế nào không. Vậy mà chỉ sau ấy chưa tròn 100 ngày anh đang tâm lừa dối em. Mà tại em anh nhỉ, anh có lừa dối gì đâu, chẳng qua không nói thôi, bên cạnh anh còn một người khác ngoài vợ anh mà anh không thể nói thật cho em nghe. Em đã khóc thật nhiều, khóc vì mình cứ nghĩ mình cao thượng, cho đi không hề hối tiếc nhưng không trái tim em cứ mãi đau. "10 năm không gặp tưởng tình đã cũ, mây bay bao năm tưởng chừng đã quên". Vậy mà em không thể quên, nỗi đau ấy cứ bám mãi quanh mình, mỗi lần gặp thất bại, người đầu tiên em nghĩ đến cũng vẫn là anh, em không hiểu trong trái tim em ngóc ngách nào còn có hình ảnh anh trong đó nhưng cứ mỗi lần đau là lại nhớ đến anh và câu đầu tiên trong đầu là anh hạnh phúc chứ? 10 năm em nghĩ mình sẽ quên, quên đi cảm giác ngày biết anh lừa dối thì em sẽ nhẹ nhàng, nhưng anh ạ, em không quên được cảm giác ấy và cảm thấy thật tàn nhẫn khi em không tin ai. Nếu một ngày anh đọc được những dòng tâm sự này, em cũng chỉ mong rằng anh sống thật vui tươi, hạnh phúc, em không cao thượng để nói với anh “anh hạnh phúc thì em cũng hạnh phúc”. Nhưng em hiểu một điều là em yêu anh và sẽ không tha thứ cho chính bản thân mình khi yêu anh. Han Lam Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|