Em nghĩ đến anh nhiều hơn và cũng tự dằn vặt mình vì anh không còn là người tự do. Em đã cố tình để bào chữa tình cảm của mình, chỉ xem anh đơn thuần là một người bạn thôi. Nhưng tất cả không như ý. | |
Không biết nên gọi như thế nào anh nhỉ? Liệu đó có phải là tình yêu hay là sự đam mê nhất thời, hay đó là một phút xao lòng? Em cũng chẳng phải là cô bé mới lên đôi mươi, vừa bước vào đời và không phải là chưa có cảm giác rung động của con tim. Em đã có một tình yêu, một tình yêu cũng có lúc làm em hạnh phúc, nhưng cũng gây bao đau đớn cho em. Tình yêu đó là mối tình đầu tiên và em tin cũng là cuối cùng. Em tưởng chừng như là ngoài người đó ra em chẳng thể nào rung động bởi một ai khác. Vậy mà định mệnh cho em gặp anh. Ngày đầu tiên gặp anh, không có gì để em phải bận tâm, em chỉ thấy hơi lạ sao có một ai đó cứ chạy theo mình, vô tình cùng đường chăng? Nhưng sao e quẹo vào đường nào cũng thấy anh quẹo theo. Vô lý quá vì em không rành đường đến nhà bạn nên phải chạy lòng vòng, sao anh cũng giống em. Nhưng em chẳng bận tâm và kể cả những ngày sau đó. Ngày trôi qua ngày, tháng, năm cũng trôi qua, em cũng chẳng bận tâm gì đến anh, nhưng rồi anh và em được phận công cùng nhóm. Vậy là mình có dịp gần tiếp xúc trao đổi với nhau, rồi không biết tự khi nào em có thói quen trò chuyện với anh mỗi ngày như những người bạn thân. Cũng chẳng có gì để nói nếu như em không làm mất đi món đồ mang lại cho em sự may mắn và anh đã lấy của anh tặng cho em. Chỉ vì muốn em được vui, chỉ vì không muốn em lo âu anh đã đem vật anh quý như vậy tặng em. Em cảm động ghê lắm. Và rồi em nghĩ đến anh nhiều hơn và cũng tự dằn vặt mình vì anh không còn là người tự do. Em đã cố tình để bào chữa tình cảm của chính em, em chỉ xem anh đơn thuần là một người bạn thôi và anh cũng vậy. Nhưng tất cả không như ý. Em đã để anh ôm và hôn em. Trong vòng tay anh, em có cảm giác rất kỳ lạ, cảm giác đó đã tưởng chừng như ngủ yên mãi mãi. Vậy mà bây giờ lại làm em thấy ngợp thở, làm trái tim vốn dĩ đã khép lại của em run lên từng hồi. Em cũng chưa bao giờ chủ động hôn ai khác ở chốn đông người. Vậy mà em đã hôn tạm biệt anh trên xe. Và nụ hôn đó đi theo em về nhà và vào giấc ngủ những ngày sau đó. Em cũng không hiểu sao em lại nghĩ về đến anh nhiều như vậy? Có phải vì em quá cô đơn, có phải vì chưa bao giờ em nhận được sự quan tâm lo lắng của ai giống như anh dành cho em? Anh đã rất lo khi em bị bệnh, mỗi lần em đi về anh đều nhắn tin hỏi thăm xem em có mệt không? Và anh sẽ cảm thấy an tâm khi em nhắn tin em về nhà an toàn. Và lần đầu tiên em được ăn trên chiếc đĩa có hình mặt cười được anh vẽ bằng chai tương ớt, vì anh muốn em vui và ăn thật ngon miệng. Và anh cũng là người đầu tiên húp chung chén canh hẹ mà em không uống hết. Chẳng biết lúc nào em có thói quen nhận được tin nhắn chúc ngủ ngon của anh, em sẽ không ngon giấc hoặc là sẽ ôm chiếc điện thoại mà ngủ chung chỉ vì chờ tin nhắn của anh. Vậy mà giờ đây tất cả đều chấm dứt khi mà cả anh và em đều nhận ra cả hai sẽ càng đau khổ hơn nếu như mình cứ tiếp tục gặp nhau. Lâu lắm rồi trời Sài Gòn mới có cơn mưa như vậy. Thật ngột ngạt và khó chịu nhưng chắc hẳn là sẽ không khó chịu bằng cảm giác trong em lúc đó. Em đứng nép sau lưng anh để có cảm giác được che chở và ấm áp hơn, nhưng sao em lại cảm thấy lạnh quá. Mỗi ngày trôi qua em càng thấy lòng mình trĩu nặng hơn, thời gian trôi qua càng làm em thấy cô đơn hơn. Hằng đêm em đều ngóng chờ một cách vô vọng và càng hiểu ra là em đã yêu anh. Hình như số phận đang trêu đùa em, sao em không thể có một tình yêu cho riêng mình, sao em lại không có một người đàn ông yêu thương, quan tâm lo lắng cho duy nhất mỗi mình em? Tại sao vậy anh? Tại sao lại cho em gặp anh trong tình cảnh như hiện tại? Định mệnh của chúng mình hay đó chỉ là số phận của riêng em? Có lẽ ai đó đã nói đúng bước chân con người có dài đến mấy cũng không thể nào đi qua hết con đường của số phận. Đêm trôi qua thật chậm chạp, trong em hiện tại chỉ còn những khoảng lặng trong tim, những dấu lặng còn bỏ ngỏ vì không biết là cho đến lúc nào em mới có được một đêm ngon giấc. Cúc Trắng Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|