Lần nào chúng mình cùng đi ăn cũng là em: gọi món, lau muỗng, lau đũa, vắt chanh, nhặt rau thơm ... và anh thì chỉ đợi em làm xong và ăn. Chẳng nói chẳng cười. | |
Sáng nay anh chở em đi ăn phở. Em thấy rất vui vì ít khi anh chở em đi ăn sáng. Thế nhưng anh biết không, niềm vui của em ít khi nào được trọn vẹn. Có lẽ vì anh làm việc quá nhiều, vì anh còn đang thèm ngủ cho nên đi ăn với em mà hồn anh cứ để ở đâu đó. Lần nào cũng là em: gọi món, lau muỗng, lau đũa, vắt chanh, nhặt rau thơm ... và anh thì chỉ đợi em làm xong và ăn. Chẳng nói chẳng cười. Bữa nay em dỗi không thèm làm những công việc đó cho anh nữa. Vậy là anh giận em: tại sao em không làm những việc đó cho anh? Chồng yêu à! Tại sao không phải là anh với em cùng làm. Như thế chắc là em sẽ hạnh phúc lắm. Cũng tại em đã quá chiều anh nên bây giờ anh mới như vậy. Càng ngày anh càng đam mê công việc và cũng đồng nghĩa với việc là không có thời gian dành cho em. Em buồn. Em không đấu tranh để đòi bình đẳng nam nữ nhưng em mong rằng anh hãy quan tâm đến em hơn, hãy dành thời gian cho em nhiều hơn và cùng em làm những công việc mà anh có thể. Anh đừng ngồi máy tính nhiều như thế nữa anh ạ! Vợ yêu của anh Nhím xù Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|