Mẹ xin lỗi con nhiều lắm vì hơn hai năm qua chưa một lần ra mộ thắp hương cho con - hài nhi bé nhỏ của mẹ chào đời khi chưa đầy 6 tháng. Vì mẹ vẫn luôn hy vọng rằng con sẽ quay lại với mẹ vào một ngày nào đó | |
Lần đầu tiên mẹ viết trên blog không phải về ông ngoại, bà ngoại con là những người mẹ kính trọng và vô cùng yêu thương, cũng không phải về mẹ, về ba con hay là bất kỳ ai khác ở bên mẹ. Mẹ viết cho con - người không còn ở bên mẹ nữa, và cũng như ba con, con có duyên mà không có phận với mẹ... Mẹ xin lỗi con nhiều lắm vì hơn hai năm qua chưa một lần ra mộ thắp hương cho con - hài nhi bé nhỏ của mẹ chào đời khi chưa đầy 6 tháng. Vì mẹ vẫn luôn hy vọng con sẽ quay lại với mẹ vào một ngày nào đó, mẹ đã mong mỏi vô cùng cái ngày đó con trai của mẹ ạ. Và bây giờ mẹ biết ngày đó sẽ không thành hiện thực nữa vì ba con cũng như con không thể tiếp tục đồng hành cùng mẹ chặng đường còn lại. Con đừng trách mẹ và ba nhé vì ba mẹ cũng đã cố gắng nhiều lắm, nhưng con biết không khi hạnh phúc chỉ có thể biến thành những đắng cay, và nụ cười trở thành những giọt nước mắt thì người ta sẽ không thể nắm tay nhau đi hết cuộc đời được. Mẹ chỉ tiếc thật nhiều vì không thể cùng con thực hiện những “dự án” của mẹ dành cho con. Mẹ đã hy vọng thật nhiều khi con trở về bên mẹ, mẹ và con sẽ triển khai những “dự án” đó: dự án làm người luôn vui vẻ và lạc quan, dự án làm người vị tha và rộng lượng… làm người biết quý trọng bản thân và không làm tổn thương đến người khác... nhiêu lắm đó con trai ạ… thật tiếc phải không con! Mẹ cũng thương ông bà ngoại lắm con trai ạ, trước nay mẹ sống ít khi cho riêng mình, cũng vì ông bà và những người thân bên mẹ mẹ đã gắng gượng đến kiệt sức. Con có nghĩ như mẹ không, ông bà sẽ thông cảm cho mẹ vì mẹ biết mọi người cũng luôn mong muốn mẹ được hạnh phúc. 27 tuổi, mẹ đã đi được một phần ba cuộc đời, nhưng mẹ lại bắt đầu lại từ đầu. Mẹ không tiếc những tháng ngày qua, vì đó là quãng thời gian mẹ đã sống hết mình, nỗ lực hết mình và cố gắng nhất có thể. Cho đến bây giờ, công việc cuối cùng mẹ có thể làm cho ba con cũng là gửi lá đơn này ra tòa, ba cũng muốn chia tay mẹ nhưng ba sợ mang tiếng là người bỏ vợ. Mẹ cũng sợ lắm 2 tiếng bỏ chồng nhưng mẹ không muốn để ba con phải sống khổ sở nữa. Mẹ chấp nhận cho dù có mang tiếng xấu, mẹ chấp nhận dù có thiệt thòi, mẹ sẽ đem lá đơn này đi con trai ạ. 27 tuổi, mẹ có một hành trang đầy ắp những nỗi đau và mất mát nhưng nó sẽ giúp cho mẹ biết trân trọng và giữ gìn hơn hạnh phúc và những gì mẹ có sau này, con có nghĩ thế không?! Con trai, điều cuối cùng mẹ muốn gửi tới con: Mẹ yêu con và xin lỗi con thật nhiều! Gió mùa Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|