Bố vẫn nhớ như in tất cả những đêm thức dậy thay tã, pha sữa hay đơn giản vì con trở mình, những lúc con biết bò và bị té xuống giường bố đau xót thế nào, đến những lúc con tập đi, con không bao giờ thả tay bố ra khi tập đi cả, những điều đó là hạnh phúc... | |
Hôm nay, bà ngoại đến thăm con, không nằm trong điều bố mong muốn, bố hiểu rằng bà đã quá nhớ con rồi, và bố cảm nhận được niềm vui, hạnh phúc tràn đầy trong cặp mắt thơ ngây, trong sáng của con, bố không nỡ lòng nào cướp đi niềm hạnh phúc đó của con được. Con đã có một ngày nghỉ cuối tuần hạnh phúc và bố cũng vậy, bố hạnh phúc khi con vui vẻ. Từ ngày con ra đời, bố đã trải qua rất nhiều thăng trầm, vui có, hạnh phúc có, nhục nhã cũng có, nhưng bố luôn cố gắng vì bố biết rằng cuộc đời của bố đã có ý nghĩa hơn rất nhiều, con là động lực để bố vượt qua tất cả và cố gắng cho cuộc sống hiện tại của 2 bố con mình. Bố vẫn nhớ như in tất cả những đêm thức dậy thay tã, pha sữa hay đơn giản vì con trở mình, những lúc con biết bò và bị té xuống giường bố đau xót thế nào, đến những lúc con tập đi, con không bao giờ thả tay bố ra khi tập đi cả, những điều đó là hạnh phúc, thể hiện qua ánh mắt của một người làm cha như bố. Hôm nay bố vui mừng biết bao khi cảm nhận rõ ánh mắt rạng ngời của con khi con gặp bà ngoại nhưng khi bà về rồi bố cảm nhận rõ nỗi buồn ập đến với con, một nỗi buồn sâu thẳm trong đôi mắt trong veo, bố biết con đang nghĩ về một người “đặc biệt”, bố biết con vẫn chưa đủ tâm lý để cùng bố đối diện với cuộc sống hiện tại của bố con mình. Bố giật mình khi nhìn thấy con chắp 2 bàn tay nhỏ bé của mình lại nhìn lên trời cao mà lạy, một điều chưa ai dạy con cả, bố hỏi con “Con làm vậy để làm gì", tự nhiên con khóc và trả lời “Con xin mẹ", bố hỏi “Con xin điều gì?”, con không trả lời được mà chỉ khóc và nói “Con xin mẹ". Bố đau xót tột cùng, phải quay mặt đi mà nuốt nước mắt, tội nghiệp cho con gái bé nhỏ của bố. Bố hiểu điều con đang cầu xin ông trời và các nàng tiên trong truyện cổ tích của con là gì, nhưng cuộc đời này bố có thể làm tất cả cho con, duy chỉ có một điều bố không thể làm cho con trong lúc này, đó là “gửi cho con điều con đang tha thiết cầu xin" vì điều đặc biệt này đã không còn thuộc về bố con mình nữa rồi con gái ah, điều đặc biệt đó đã thuộc về một nơi xa lắm rồi… Con gái của bố, con còn quá nhỏ để nhận ra rằng trong cuộc sống có những điều mình phải chấp nhận để sống vì dù chuyện gì xảy ra thì cuộc sống vẫn luôn tiếp tục, có thể bố con mình đã mất tất cả, bố phải tạo dựng lại từ đầu nhưng bố con mình vẫn luôn bên nhau. Những lúc bố đi về mệt, con lại nằm bên cạnh bố, gọi “Bố ơi, bố ơi, bố mệt hả, con lấy nước bố uống nha” , bố hỏi con rằng “Người bố mới đi về hôi nè, mà sao con không sợ nằm với bố bị hôi ah”, con đã trả lời “Vì con yêu bố mà!” . Đó là tất cả những gì bố cần con gái ạ. Có thể bố chưa phải là ông bố tốt để biết chọn cách nào tốt nhất để giúp con chấp nhận và vượt qua giai đoạn này, nhưng bố biết một điều rằng sẽ là thiệt thòi cho những ông bố nào chưa có con gái. Bố cảm ơn cuộc đời đã ban tặng cho bố một công chúa là con. Mạnh mẽ lên !!!!! Bố con mình cùng cố gắng nha con…. Yêu con Jerry Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|