Tìm kiếm: Video    Nhạc Mp3    Tin tức

Trang Tin Tức

Dành cho QC:
Nhật ký giận nhau
Giận một người quả thật rất mệt, những ngày giận nhau, em chẳng thấy được nụ cười anh, gương mặt của anh như thế nào, chỉ thấy được đúng màu áo anh mặc...
Nhật ký giận nhau Giận một người quả thật rất mệt, những ngày giận nhau, em chẳng thấy được nụ cười anh, gương mặt của anh như thế nào, chỉ thấy được đúng màu áo anh mặc...

Ngày thứ nhất,

Em tự nói với chính mình, lần này, nếu anh không xin lỗi thì em cũng nhất quyết sẽ không chơi với anh nữa. Vậy nên, em đã thức tới tận đêm, nhìn chăm chăm vào cái điện thoại, chỉ mong một tin nhắn của anh. Nhưng cho đến khi em ngủ quên mất, sáng lồm cồm bò dậy tìm điện thoại, cũng chẳng thấy cái message nào. Bực.

Ngày thứ hai,

Em mon men vô cái skype của anh, sáng nào em cũng hú anh nên thành thói quen rồi. Nhưng em kịp dừng lại, đang giận mà. Anh cũng chẳng thèm tìm em. Mặc kệ. Kể ra không nhiều chuyện với anh, em cũng bứt rứt không yên. Mà nếu giờ em mở lời trước thì mất mặt quá. Kiềm chế. Em đi tìm người khác nhiều chuyện. Công việc em cũng rảnh rang nên vậy.

Ngày thứ ba,

Em bắt đầu phân tích lý do tại sao anh không xin lỗi em. Anh chẳng phải từng nói, nếu chỉ cần anh có lỗi thì anh sẽ xin lỗi. Vậy sao lần này anh im lặng? Nhớ lại tình huống đó, em nghĩ là em đúng, tại sao sách em gửi anh giữ anh lại tùy tiện cho người khác mượn mà không hỏi ý kiến em? Em nhớ cả gương mặt đỏ rần của anh khi em nổi cáu với anh ngay trong giờ học. Lần đầu tiên em thấy mặt anh đỏ lên như vậy, chắc là anh giận lắm, đúng không?

Chiều nay có giờ học, đi hay không nhỉ? Em vốn dĩ chẳng ham học gì cho lắm, đi học vì thương thầy (môn này mọi người cúp nhiều quá, hihi) và lên gặp xóm nhà lá chúng ta để buôn dưa lê, mà lại đang giận anh mất tiêu. Chiến hữu của em nhắn tín báo nghỉ vì lười đi. Trời đúng là không chiều lòng người. Sau một hồi suy xét, em quyết định lên lớp để trêu ngươi anh. Cố lên.

Em với anh cách nhau đúng một mặt bàn. Nhưng trên tinh thần đặt ra là không nói chuyện, cũng không được nhìn anh. Hix, bàn có đúng em và một cái anh lạ hoắc, im lặng như tờ. Lớp học thiên đường của em sao hôm nay y chang địa ngục thế này. Ngạt.

Lát sau có một anh chàng quen thuộc xuất hiện gần em. Hên quá, lần này thì có người giải phóng cái miệng mình khỏi sự nhàn rỗi, em cố tình ồn ào cho anh khỏi nghe thầy giảng bài. Hừ. Nhưng mà em xin đính chính, em không có dùng cái ông này để trêu ngươi anh đâu nhé.

Ngày thứ tư,

Có lẽ như bạn em nói, lúc đầu thì mình muốn người ta xin lỗi, muốn biết lí do, muốn biết là mình làm như vậy là đúng hay sai, nhưng khi một, hai, ba, bốn ngày trôi qua, mình chẳng quan tâm tới lý do nữa. Cái mình quan tâm là chẳng lẽ, để mối quan hệ tốt ngần ấy thời gian vỡ mất chỉ vì cái tôi của hai người. Có đáng hay không? Em thấy không đáng. Bạn em cũng nói, nếu như không đáng thì em tự đi mà giữ lấy, bởi vì con người anh, cái tôi cao như núi nên anh sẽ không nhượng bộ trước. Em biết.

Hôm nay là thứ năm, không có giờ học. Em về nhà, mở skype lên như thói quen, để đó. 11 giờ hơn, chuẩn bị đi ngủ, thấy skype anh sáng lên, quyết định không đi ngủ nữa.

Ngày thứ năm,

Không nghĩ tới nữa. Khi một thói quen này mất đi sẽ có thói quen khác thay thế. Khi mối quan hệ này bị khép lại, một mối quan hệ mới sẽ được mở ra. Tốt nhất là anh hãy giận em luôn đi. Ghét.

Thầy cho nghỉ giữa giờ, em chẳng còn cách nào chọc tức anh nữa, bằng đứng lên đi về bỏ mặc chiến hữu năn nỉ ở lại buôn dưa. Hix hix. Sao thầy lại có đứa học trò như chị và em chứ.

Và cuối cùng điều em muốn biết em cũng đã biết ( anh đi tỉ tê tình huống với chiến hữu của em và cũng là của anh ), thì ra là em có lỗi chứ không phải anh, thì ra bữa đó cô bé đó chỉ mượn để coi thôi chứ không phải anh cho cô bé ấy mượn mang về. Ừ thì tối nay, xin lỗi anh vậy.

Ngày thứ sáu,

Em và anh đã hết giận. Cuối tuần thật vui vẻ.

….

Giận một người quả thật rất mệt, những ngày giận nhau, em chẳng thấy được nụ cười anh, gương mặt của anh như thế nào, chỉ thấy được đúng màu áo anh mặc. Nghe nói anh stress vì công việc, nghe nói bữa đó anh ấn tượng mạnh với gương mặt dữ dằn của em nên mặc kệ em luôn. Gru!

Nhưng mà anh à, thật ra có những việc, anh phải nói ra thì em mới biết được. Em dù rất ngang bướng, nhưng nếu em có lỗi, em sẽ không tiếc một câu xin lỗi đâu, nhất là với trai đẹp (cái này đùa thôi). Với em, khi em thật sự trân trọng mối quan hệ với một ai đó, em sẽ đầu hàng cái tôi để giữ lấy, chỉ là em cố chấp một thời gian thôi, cũng như em rất trân trọng anh, trân trọng tình cảm lạc lối mà em dành cho anh.

P/s: Lần đầu tiên trong 25 năm, em giận một người lâu đến vậy.

Kieunguyen

Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không


Tin đã cập nhật trước đó
   Vô tâm
Con chạy xuống nhà dưới lấy thau hứng đỡ. Lòng chợt ngẹn vì sao mình vô tâm đến thế… Có...

   Chị gái - chị chồng
Đơn giản khi em gặp khó khăn chị chẳng bao giờ hỏi khó khăn đó của em là gì? Nếu...

   Điều em chưa nói
Em muốn hỏi anh một câu, một câu thôi, nhưng anh đừng trả lời được không?... Sao anh không hỏi...

   Thông điệp gửi chồng
Em đây cứ mãi phân vân/ Trở thành gương mẫu phu nhân thế nào?/ Trở thành dâu thảo làm sao?/...

   Đừng bắt anh lãng mạn
Ngày xưa, vì biết mình khô khan và nhàm chán, nên để tiếp cận một cô gái, anh bắt chước...

   Triết lý về tình yêu...
Ông anh cùng cơ quan mình mới bỏ vợ, trước đây yêu nhau lắm, gia đình ngăn cản vẫn cưới....

   Cú ngã và một người...
Vừa phóng xe máy ra khỏi ngõ gần nhà, phi xe lên cái dốc đê Âu Cơ thì rầm… xe...


 

© 2003 - 2004 Bản quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam - http://www.lmvn.com
®Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này

Mua bám tiệm Nail, Cần thợ Nail, BáoNail

Return to top