Con yêu quý!
Khi mẹ viết lá thư này cho con thì con vẫn nằm trong bụng mẹ, và con còn rất nhỏ nên mẹ chưa biết con là con trai hay con gái, và mẹ cũng không quan tâm điều đó. Mẹ chỉ có một mong ước duy nhất là con được sinh ra khỏe mạnh, thông minh và sau này lớn con sẽ là bác sĩ. bác sĩ để cứu người con ạ!
Con biết không? Hà Nội những ngày này lạnh vô cùng, người ta dự báo là rét nhất trong năm. Mẹ mang thai con và đang trong thời kỳ ốm nghén, rất mệt mỏi. Hàng ngày mẹ phải đi xe máy đi làm 15km, sáng đi chiều về thật nhanh để nấu cơm cho bác Hưng nhà bà Liên. Bác Hưng bị u não rất nặng, bác đang ở nhà mình để chờ ngày sang Bệnh viện Việt Đức phẫu thuật. Bác đã ở nhà mình 10 ngày rồi, những cơn đau đầu cứ hành hạ bác, bác rất đau nhưng không dám kêu than vì bác nghĩ ở nhà mình đã phiền lắm rồi. Bác còn rất trẻ, năm nay mới 28 tuổi, vợ bác mới 25 tuổi, và anh con trai bác đã được 5 tuổi. Hai bác vào miền Nam làm công nhân may khi vừa tốt nghiệp cấp 3, làm đến bây giờ mà vốn liếng cả gần 10 năm không đủ để phẫu thuật. Cả nhà nội ngoại tất tưởi từ Thanh Hóa ra rồi về. Nhìn bác ấy đau mẹ rất buồn con ạ!
Hàng ngày bác phải chống chọi với những cơn đau đầu, mẹ bác ấy lúc nào mắt cũng rơm rớm, vợ bác ấy thì mắt cứ đỏ hoe. Có hôm bố mẹ nằm bên ngoài nghe hai vợ chồng bác ấy khóc mà không cầm được nước mắt. Lúc này mẹ lại ước nếu họ nhà mình có ai làm bác sĩ, giúp bác ấy phẫu thuật sớm và nhanh khỏe mạnh thì tốt biết bao.
Vì thế, mẹ muốn con làm bác sĩ vì con sẽ mang lại niềm hy vọng cho tất cả mọi sự chờ đợi. Chỉ cần bác sĩ nói cuộc phẫu thuật sẽ thành công thì dù vất vả bao nhiêu, dù phải bán đi những thứ cuối cùng để lấy tiền phẫu thuật thì gia đình bác Hưng cũng sẽ làm. Hôm mẹ chở vợ bác đi siêu thị mua đồ, bác ấy bảo họ nói tỷ lệ phẫu thuật là 7/3 (7 phần chết, 3 phần sống, nếu sống cũng không bình thường), bác ấy bảo chỉ cần bác Hưng sống, còn bác ấy không làm được gì cũng được. Giờ ở quê mọi người ăn uống cũng không ngon, tất cả đều trông đợi đến ngày bác ấy được phẫu thuật và được sống. Con thấy không? Hàng trăm niềm hy vọng đặt vào bác sĩ, và chỉ có bác sĩ mới cứu được bác Hưng thôi.
Có lẽ sau này con cũng sẽ tự hào về nghề nghiệp của bố mẹ. Nhưng nghề nghiệp của bố mẹ chỉ giúp ích được cho đời, cho mọi người chứ không mang trọng trách cứu người con ạ! bác sĩ thì khác. bác sĩ mang trong mình niềm tin và hy vọng, niềm mơ ước của hàng trăm, hàng nghìn người, của cả dòng họ, của cả tính mạng con người. Những cái chết vì bệnh tật rất thương tâm và dai dẳng. Cơn bệnh cứ kéo đến, cả người bệnh lẫn người nhà đều biết, điều chịu đựng và đều hy vọng. Nếu cuối tuần bác Hưng phẫu thuật thành công thì tết này nhà bác mới vui được, còn không thì không biết nỗi đau này bao giờ mới nguôi ngoai.
Giờ nhiều người trẻ bị bệnh lắm! Họ lại thường có con nhỏ hoặc là trụ cột gia đình. Nếu họ ra đi sẽ để lại rất nhiều niềm tiếc nuối, đau buồn cho người ở lại. Nếu con mẹ là bác sĩ, con sẽ giúp nhiều người được sống, mang lại niềm tin và sự sống cho những người ấy. Điều đó vĩ đại biết bao!
bác sĩ ở Việt Nam hiện nay cũng bị nhiều người nói là hám tiền, là vô tâm, vô trách nhiệm. Đi bệnh viện nhiều mẹ cũng thấy thế! Nhưng các bác sĩ phẫu thuật, những người đang giúp bệnh nhân chiến đấu với thần chết thì mẹ thấy hầu hết họ đều có tâm và có đức con ạ! Không biết mẹ có phiến diện khi nói thế không nhưng mẹ cảm nhận như vậy. Có thể phút đời thường, một lúc nào đó những cám dỗ vật chất làm trái tim nhiều bác sĩ vô cảm đi, nhưng hầu hết bác sĩ, khi họ đã vào phòng mổ, đã có ekip cùng làm và cầm trên tay tính mạng người bệnh thì mẹ tin, lúc ấy tâm họ sáng nhất, đầu óc họ sáng suốt nhất và trái tim họ rung cảm nhất.
Với con, mẹ đặt nhiều niềm tin hơn thế! Mẹ muốn con phải thật tâm và tận tình từ những cử chỉ nhỏ nhất. Khi con có tâm ở những điều nhỏ, thì điều lớn lao sẽ làm được rất dễ dàng. Con hãy mở lòng với tất cả mọi người. Nếu con là bác sĩ con hãy xem bệnh nhân như người nhà của con, như người thân máu mủ của mình thì cảm xúc và hành động của con sẽ khác. Giống mẹ lúc này. Dù bác Hưng là anh em họ hàng xa với nhà mình, nhưng cả bố mẹ, ông bà, các bác, các cô đều một lòng cầu nguyện và làm những điều tốt nhất cho bác. Con cũng thế! Chỉ cần nghĩ nếu người nhà con là bệnh nhân này, thì mọi người trong nhà sẽ ra sao? Họ sẽ sống thế nào nếu mình không giúp họ. Khi con nghĩ như thế! Con sẽ làm được tất cả!
Con yêu quý! Bố mẹ sẽ trao cho con tất cả tình yêu bao la và sự lương thiện, lòng tốt, tình nhân ái. Bố mẹ sẽ trao cho con thật nhiều để hy vọng sau này con sẽ trao cho mọi người mà con sẽ gặp, cho thật nhiều người mà con yêu quý và muốn giúp đỡ. Và con hãy là một bác sĩ thật giỏi và thật tốt bụng để mang đến thật nhiều hy vọng và niềm vui cho mọi người con nhé!
Hoang Thi Quoc Khanh
Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu