“Em!Anh yêu em!”
Em có biết đã bao lần anh bấm những dòng tin nhắn ấy rồi lại xoá không dám gửi không?
Ừ, mà cũng đúng. Làm sao anh có thể nói ra những điều đó bằng những dòng tin nhắn vô hồn được chứ?
Ngày xưa anh đã nói với em, anh ghét nhất là tỏ tình bằng tin nhắn. Nó như một sự giả dối, sự hèn nhát không đáng có của một người con trai.
Và anh còn nói với em rằng, mẫu người như em không bao giờ qua được vòng gửi xe nếu như anh thông báo tuyển người yêu chứ đừng nói đến việc anh thích em. Đó là câu anh đã nói khi bông đùa với em lúc chúng mình mới quen biết nhau, tất nhiên là trên phương diện tình bạn. Anh xin thề có trời đất chứng giám là lần đó anh nói bằng tất cả sự thật lòng của mình, vừa đùa mà cũng là thật. Thật! Và chỉ là thật ở thời điểm đó!
3 năm sau. Tại sao có thể oái ăm đến như vậy khi dường như anh đang dần thương em nhiều hơn, nhiều, và nhiều hơn... Anh thật sự không hiểu nổi chính mình nữa. Lần đó là anh nói thật bằng cả con tim mình, và 3 năm sau, anh cũng thương em thật bằng cả con tim mình!
Anh là kẻ hai mặt. Anh là kẻ giả dối. Em sẽ nghĩ như thế nào nếu anh nói anh yêu em? Chắc là buồn cười lắm phải không em?
Thật buồn cười khi anh cũng đã từng nói với em là anh ghét nhất loại người chen vào phá hoại tình cảm của người khác. Ừ, em đang thương thầm một người và tình cảm ấy em giữ gìn, nâng niu như tình cảm đầu đời trong sáng. Làm sao anh có thể nói những điều đó với em. Em sẽ xem anh thế nào? Rằng những gì anh nói với em tất cả chỉ là trong suy nghĩ, cái suy nghĩ lý thuyết suông trong khi thực tế thì diễn ra ngược lại hoàn toàn như đang cười nhạo chính bản thân anh?
Có phải anh đang sĩ diện không em?
Hay anh đang để lý trí điều khiển mình, không sống bằng con tim?
Như vậy có coi là kẻ giả dối không em?
Đừng mãi ngây thơ và hồn nhiên như vậy, nói cho anh biết anh phải làm sao đây?
Đừng để anh cứ mãi thẫn thờ khi em chào anh nhanh chóng trong điện thoại kèm theo tiếng tít tít vô hồn. Anh biết, đó chỉ là sự hồn nhiên của em. Nhưng, sự hồn nhiên đó nó đã gây cho người khác sự hụt hẫng em biết không? Không dừng lại ở đó, nó còn như một ngọn lửa nhỏ được tiếp thêm dầu để bùng cháy dữ dội hơn. Sau mỗi lần hụt hẫng anh lại như được con tim xác nhận rằng: “yêu rồi đó!”
Thôi thì.
Thời gian đối với anh vẫn còn dài, chắc vẫn còn có có hội để anh đến với em một cách đàng hoàng và chín chắn hơn phải không em?
Thôi thì.
Anh lại tiếp tục nhìn nụ cười của em và giả vờ làm ngơ, che giấu đi gương mặt ngố mang theo chữ “yêu” của mình.
Thôi thì.
Anh lại tiếp tục hụt hẫng trong những cuộc điện thoại với em nữa nhé?
Và, thôi thì... Anh xin phép em cho anh xoá những dòng tin nhắn anh vừa soạn và cất điện thoại đi ngủ, được không em?
Xin những giấc mơ mang cho anh chút hạnh phúc ảo, dù chỉ ngắn ngủi thôi cũng đủ khiến anh vui và tiếp tục sống giả dối với chính bản thân mình!
Ngũ A Ka
Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu