Anh cứ nghĩ tôi là “đại gia” của cuộc đời anh. Tôi hay nói với anh vậy. Bởi đã 5 năm nay, với niềm “đam mê cháy bỏng” bóng đá, anh đã đưa hai mẹ con tôi vào cảnh nhà cửa không có. | |
Tôi theo anh tha phương cầu thực nơi Sài Gòn ồn ào để mong có ngày anh suy nghĩ và làm lại từ đầu (cả gia đình anh đã từ bỏ anh). Đã 3 năm rồi, nợ cũ không trả được, nợ mới lại tiếp tục. Tháng anh đi làm 30 ngày, đi sớm về khuya (do tính chất công việc) chỉ mong đến ngày có lương… nhưng không phải để mang về cho vợ mà để tiếp tục thỏa mãn “niềm đam mê” đó. Với đồng lương ít ỏi của tôi, tôi nuôi con ăn học, mỗi bữa cơm trong gia đình tôi chưa phải để anh và con ăn trùng một bữa cơm nào trong một tuần (cơm, rau, canh, thịt cá…, tôi luôn thay đổi và đủ chất). Và tôi còn phải “nuôi” cả những bác xe ôm hàng ngày mỗi lần anh đi làm và về nhà (xe máy anh đã cắm). Tôi đau khổ đến tuyệt vọng, bởi tôi đã tha thứ cho anh rất nhiều lần. Anh hứa bỏ rất nhiều lần nhưng anh vẫn nói dối tôi mỗi lần tôi đưa tiền cho anh trả nợ, lấy xe, đóng học cho con, anh đều mang đi cá độ bóng đá. Hàng ngày, tôi vẫn âm thầm để vào ví anh tiền xe ôm và tiền ăn trưa. Vậy mà anh không hiểu, không thương vợ, thương con. Hôm nay anh đi làm về, anh lấy ví của tôi ra xem. Rồi quay qua hỏi tôi ”Em hết tiền rồi à?”. Anh vẫn cứ tưởng …tôi là đại gia của đời anh! BEBU-BUON Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|