Ảnh minh họa: Flickr.com. |
Mẹ đang ở biên giới Việt - Lào, cách xa nơi con đang mong chờ mẹ về vài trăm km. Tết Trung thu đầu tiên của con đã vắng mẹ.
Khu vực biên giới mưa từ sáng qua. Vẫn mưa khi mẹ đang trên đường di chuyển đến điểm khác cùng đồng nghiệp. Áo mưa không che được nước tát vào khuôn mặt trần, rồi chảy theo dòng vào khe miệng mặn chát. Mẹ dừng lại ven con suối nhỏ, kín đáo cởi khuy áo, dùng tay vắt bỏ từng đầu vú. Mỗi ngày xa con, mẹ hai lần làm như vậy...
Đừng giận ba con nhé. Dẫu chưa một ngày biết yêu thương con, nhưng ba vẫn là ba con. Đừng giận ba con nhé, bởi giờ này ba đang phải chăm lo cho một gia đình đúng với ý nghĩa trọn vẹn: Có chồng, có vợ, có con nhỏ, con lớn. Đừng giận ba con nhé, bởi mẹ sẽ thấy bình yên hơn khi không có ba bên cạnh.
Trước khi tạm biệt con, mẹ hứa sẽ trở về đúng Tết Trung thu để ẵm con trước ngực, chơi trăng. Công việc không kết thúc đúng như kế hoạch, mẹ giận mình vì xa con lâu quá. Hôm mẹ đi, chiếc răng thứ ba của con bắt đầu nhú, chẳng biết giờ này có mọc được tý nào không. Hôm mẹ đi, tóc con còn dính một cục cháo, chẳng biết ngoại đã lau cho con chưa. Hôm mẹ đi, con cười...
Đừng giận và hãy đợi mẹ về con nhé!
An Khánh
Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu