Có những khi anh không còn tiền đủ để em và anh ăn cơm, anh đành phải nói “anh ăn rồi" để phần cơm em ăn. Tình yêu của anh và em cứ như vậy trôi qua trong 4 năm... | |
Ngày mà anh và em quen nhau là đêm 30 Tết thật đẹp, ngày đó anh gặp em nơi chợ Hoa, em chỉ cho anh một địa chỉ Email và anh cũng đợi em trả lời tin nhắn yahoo trong 6 tháng trời. Trong 6 tháng đó ngày nào anh cũng online, xem em có trả lời tin nhắn cho anh không? Và chúng ta bắt đầu quen nhau... Khi đó anh cũng chỉ là một chàng sinh viên nghèo của Trường Đại Học Bách Khoa, và tình yêu của chúng ta bắt đầu khi em đậu vào trường Đại Học Sư Phạm TPHCM. Dù có những lúc chúng ta giận nhau, em không thèm nói chuyện với anh, dù rằng em có lỗi hay anh có lỗi thì anh vẫn là người làm hòa, những gì đẹp nhất, tốt nhất anh đều dành cho riêng em. Có những khi anh không còn tiền đủ để em và anh ăn cơm, anh đành phải nói “anh ăn rồi" để phần cơm em ăn. Tình yêu của anh và em cứ như vậy trôi qua trong 4 năm, biết bao nhiêu hy vọng, mơ ước anh đều ấp ủ chờ đợi đến ngày em ra trường, chúng ta sẽ đám cưới, sẽ có gia đình riêng của mình dù rằng gia đình em không thích vì gia đình anh nghèo. Lúc anh vô tình nghe được mẹ em nói “Nó nghèo kiết xác lấy gì mà lo cho mày???", thật sự anh buồn lắm. Em lại nắm chặt tay anh em nói “đừng buồn nha anh, mẹ em nói vậy cũng vì thương em và lo cho em thôi, đừng giận mẹ em nha, em yêu anh nhiều lắm!” Gần Tết, gia đình em có người bà con bên Mỹ về chơi, và lại làm mai mối cho em làm quen với một người bạn về nước chung. Em cứ nói với anh “Chỉ là bạn thôi mà anh, đi uống nước nói chuyện bình thường để ba mẹ em không nói nữa, chứ cứ nói hoài chuyện đó làm em đôi khi cũng mệt lắm anh!. Cứ như thế... và anh cứ tin em, chờ em rảnh để đi chơi với em, chờ đến khi em nói “em xin lỗi… em không thể cãi lời ba mẹ". Em lại nói với anh “Em không cần một tình yêu như vậy nữa, một tình yêu không có tiền thì không thể có tình yêu hạnh phúc mãi mãi..." Và tình yêu đầu tiên của anh đã ra đi như vậy, bây giờ anh đã có việc làm ổn định ở một công ty nước ngoài, những lúc anh đi làm về đi ngang những hàng quán lề đường, anh lại chợt nhớ về em, nhớ những lúc chúng ta còn bên nhau, những lúc anh chờ em tan học về, mình cùng đi uống nước mía, ăn cháo lòng lề đường... Bây giờ em đã có cuộc sống mới của mình, em có hạnh phúc không em? Có bao giờ em chợt nhớ về anh không em? Trong lòng anh vẫn có một câu hỏi mà anh muốn hỏi “Tại sao em lại đối xử với anh như vậy em? Em biết lúc đó anh đang chuẩn bị làm đề tài tốt nghiệp mà Em biết khi đó anh buồn như thế nào không? Nhiều lúc anh tự hỏi mình rằng “Tiền có phải là tất cả không? Có phải có tiền mới có được tình yêu thật sự không?”. Dù rằng anh biết rằng em đã có gia đình, có cuộc sống của riêng em, nhưng mình vẫn có thể làm bạn mà em. Thai Toan Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|