Đi ngủ, tay ôm con gấu Duta anh đã tặng, chân gác lên chú sâu bên cạnh của anh mua. Sáng thức dậy đánh răng, rửa tay với cục xa bông anh cho. | |
Đi lên nhà thay đồ cái áo đó anh mua hôm sinh nhật tròn 25 tuổi của em. Chải đầu kẹp tóc là cái kẹp anh tặng năm trước. Lấy hộp phấn trang điểm ra đó là cái hộp son môi anh tặng không vì nhân dịp nào cả. Quay ra ôm cặp đi học thì là cái cặp mà hai đứa đi mua và đó là món quà anh tặng em vì em mua laptop. Em đến trường mở bóp ra để lấy tiền trả tiền gửi xe. Cái bóp anh tặng hôm sinh nhật. Em đang ngồi học Anh văn là cũng là tiền em mượn anh đóng. Mà thật ra là em có tiền đủ để đóng nhưng không biết sao em lại muốn mượn anh. Em trở về bật tivi lên xem, vì cái tivi này mà anh phải khổ sở chở từ nhà em xuống tới dưới đây với bao nhiêu vất vả. Và rồi em nấu ăn đây là cái nồi mà hai đứa đi mua khi em dọn xuống Thủ Đức. Rồi em ngồi học bài cầm cuốn từ điển thì là cuốn từ điển em mượn anh. Mở máy tính ra xem ảnh thì hầu hết là ảnh của anh.... Em muốn chạy trốn đến một nơi nào đó không còn có sự hiện diện của anh nhưng em biết đi đâu đây khi tất cả các con đường chúng ta đã đi qua gần hết. Em muốn chạy trốn khỏi trí nhớ của mình. Nhưng mỗi đêm em lại không kiểm soát được giấc mơ. Anh ở đâu đó cứ luẩn quẩn quanh em nhưng em không thể với đến được, không thể chạm được và nếu em có gọi thì chỉ là chính bản thân em trả lời. Chúng ta đã quen nhau đủ lâu, đủ để cho những kỷ niệm in đầy trong cuộc sống của em. Em không muốn đi siêu thị một mình, em không muốn đi uống cà phê một mình và em không muốn về thăm bố mẹ một mình... Nếu thời gian có quay trở lại em muốn mình được gặp anh, được yêu anh và bên anh mãi mãi... Nhưng đó chỉ là nếu. Anh đi và không đem theo tất cả mà lại để lại tất cả cho em. Mọi thứ về anh vẫn nguyên vẹn điều đó càng làm cho em không thể quên. Đi bên cạnh một người đàn ông khác em nhớ và nghĩ về anh. Đã cố tìm quên anh bằng cách cố nhớ về một người khác nhưng sao không thể được. Cố ý nói với anh là em yêu người khác, em đã có người khác để cho anh biết rằng em đã quên anh. Em luôn cười, luôn tỏ ra mình cứng rắn, nhưng tim em đau nhói.Tình yêu là gì nhỉ. Tại sao khi mất rồi ta mới thấy thật ra mình đã yêu nhiều hơn ngàn lần những gì mình nghĩ.... Anh giờ đây không còn bên em nữa... Rồi cái áo cũng sẽ cũ, cái bóp cũng sẽ hư, con gấu sẽ rách... và mọi thứ thuộc về anh sẽ hanh hao theo thời gian. Nhưng em không biết tình yêu trong em về anh có tàn phai theo năm tháng. Dù sao đi chăng nữa cảm ơn anh mang tình yêu đến cho em, để em biết rằng cuộc sống này sẽ không còn ý nghĩa nếu thiếu vắng tình yêu. Shmily Chia sẻ những vui buồn, cảm xúc... về cuộc sống của bạn tại doisong@vnexpress.net. Vui lòng gửi bằng file word, tên file không dấu |
© 2003 - 2004 Bản
quyền thuộc về Liên Mạng ViệtNam -
http://www.lmvn.com
|